VIỆT SỬ TOÀN THƯ - Trang 271

kinh đô của Nguyên chủ bấy giờ). An Nam Chí Lược (quyển 4) và Toàn
Thư (quyển 5) dựa vào tài liệu Nguyên Sử (quyển 9) về đoạn này viết:

Mùa hạ năm Mậu Ngọ (1258) Mông Cổ sai Nột Loạt Đan sang dụ vua

Trần Thánh Tông như sau: “Xưa ta sai sứ sang thông hiếu, các ngươi mê
man không tỉnh nên năm ngoái ra phải xuất quân (1257). Quốc chủ các
ngươi phải chạy dài nơi đồng nội, ta lại sai hai sứ giả đi chiêu an cho về
nước (hai sứ giả này đều bị ta giam giữ ở trong ngục, đến khi thả ra thì một
người chết) các ngươi lại dám trói cả sứ giả của ta.

“Nay ta đặc biệt sai người đến mở lòng dụ bảo: Nếu các người thề xin

một lòng nội phụ thì quốc chủ phải thân hành sang đây. Ví bằng vẫn còn
không chịu thì cứ bảo rõ cho ta biết”.

Vua Trần Thánh Tông hỏi: “Nếu tiểu quốc thành tâm thờ đại quốc thì

được đối đãi thế nào?”

Theo Việt Nam Sử Lược vua Thái Tông sai Lê Phụ Trần sang sứ xin ba

năm tiến cống một lần. Tình thế đôi bên dĩ nhiên phải gay go vì Mông Cổ ỷ
vào sức mạnh có thừa, mà Trần triều thì giàu tin tưởng vào tinh thần anh
dũng và nhất trí của dân tộc, huống hồ quân Nam vừa thắng quân Bắc. Việc
giao hiếu vẫn chưa được xác định. Mông Cổ sai sứ sang yêu sách hết điều
này đến điều nọ, vua ta cứ lần lữa không chịu nhất là việc sang chầu
Nguyên chủ, sau câu chuyện ngã ngũ ở chỗ nước Nam chỉ chịu sứ tiến cống
ba năm một lần mà thôi, kể tử nằm Quý Hợi (1263). Điều kiện của việc tiến
công là;

1) Nộp nho sĩ, thầy thuốc, các người thông âm dương bói toán – thủ

công mỗi hạng 3 người (kỹ thuật gia).

2) Về đồ vật phải nộp sừng tê, ngà voi, đồi mồi, vàng bạc, chu sa, dầu tô

hợp, quang hương, đàn hương, trầm hương, trân châu, bông trắng, đĩa, chén
và các vật lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.