VIỆT SỬ TOÀN THƯ - Trang 346

XI. TRẦN THUẬN TÔNG (1388 – 1398)

- Chế Bồng Nga tử trận

- Cuộc cánh mạng của Hồ Quý Ly

Đế Nghiễn chết rồi, Thượng Hoàng lập con út của mình là Chiêu Đình

Vương lên ngôi tức là vua Thuận Tông.

Lúc này các phần tử trọng yếu trong triều và ngoài quân đội đều ngã cả

về Quý Ly hoặc hết thảy đều là tay chân của họ Hồ. Giặc dã nổi lên khắp
lên. Tại Thanh Hóa Nguyễn Thành tự xưng là Linh Đức Đại Vương tung
hoành ở miền Lương Giang. Nguyễn Kị xưng Lỗ Vương chiếm cứ Nông
Cống.

Đáng chú ý hơn cả là bọn Phạm Sư Ôn, một tăng nhân lĩnh đạo đám

thầy chùa chiêu tập được vài vạn quân vô lại nổi lên ở Quốc Oai (Sơn Tây),
tháng chạp năm Kỷ Tỵ, hiệu Quang Thái thứ hai (1389) Phạm Sư Ôn có
nhiều pháp thuật tiếm xưng Hoàng Đế phong Nguyễn Mai, Nguyễn Khả
Hành làm Hành Khiển (tể tướng) chia quân ra làm ba vệ: vệ quân Thần Kỳ,
vệ Dũng Đấu và Vô Hạn đem quân hùng hổ tấn công vào kinh đô.

Việc loạn của Phạm Sư Ôn lúc đầu rất có thanh thế và đã nhằm vào lúc

vô cùng nghiêm trọng, nghĩa là giặc Chiêm đang uy hiếp quân ta ở Hoàng
Giang gần sát kinh thành. Nghệ Tông Thượng Hoàng và Thuận Tông phải
lánh mình sang Bắc Giang. Sư Ôn vào đóng ở kinh đô trong ba ngày sau lại
lui về Nộn Châu (thuộc Quốc Oai).

Đối phó với quân Chiêm, Đô Tướng Trần Khát Chân đang xuất toàn lực

chống đỡ mặt trận Hoàng Giang, vậy mà phải theo lệnh Quý Ly chia một
phần binh đội do Tả Thánh Dực tướng quân Hoàng Phụng Thế cầm đầu do
sông Miệt Giang (khúc sông nổi Hoàng Giang và Hát Giang) về dẹp Phạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.