VIẾT VỀ NƯỚC MỸ - NỢ TÌNH MỘT MÓN TRỨNG CHIÊN - Trang 181

Chờ chiếc xe ông Dũng đi khuất bà mới định hướng trở về nhà. Bà

nghĩ trong đầu: Chỉ đi ngược lại một khoảng đường bằng khoảng
đường từ bến bắc Cần Thơ đến ngã tư Bến Xe Mới, gặp một ngã tư
quẹo phải sẽ đến công viên, rồi từ công viên về nhà. Nghĩ xong bà đẩy
xe đi ngay.

- Nội đi đâu vậy nội?
- Bà ếch-sờ-say một chút cho giãn gân cốt.
- Dạ.
Rõ ràng bà làm y như đã nghĩ nhưng không thấy công viên đâu cả,

mà chỉ thấy một ngã tư, có cái dốc trước mặt. Bà đẩy xe lên đốc, đến
gặp một người đàn bà Tàu, sau lưng “cột” đứa con như mang ba-lô:

- Gút-mo-nin!
Bà chỉ thằng Tú rồi chỉ vào một cái nhà, ý nói đã đẩy Tú một

quãng đường dài, mệt, muốn về nhà sớm. Người đàn bà lắc đầu, có lẽ
lầm tưởng bà nhờ bồng thằng Tú vào nhà. Bà lại đẩy xe đi lui vì phía
trước là một ngõ cụt. Tú hỏi:

- Nội ếch-sờ-say xong chưa nội?
- Chưa.
Bà vừa đẩy xe vừa chửi thề, chửi con mẹ Tàu ngu, chửi ông Dũng

đã quá tận tâm. Chừng 10 phút sau bà gặp một anh Mỹ đen vác cái
radio to tướng, miệng lảm nhảm theo tiếng nhạc phát ra từ radio, hai
chân nhảy nhót, một tay múa. Bà định tránh xa nhưng thấy anh ta nhìn
bà cười có vẻ thân thiện, nên đến gần:

- Gút-mo-nin!
- Hi!
- Chay-na-tao? - Anh Mỹ đen chỉ tay xuống đất.
Bà thất vọng đẩy xe đi tiếp. Lát sau một cơn gió khá mạnh thổi

đến, lá và rác bay tơi tả. Một mùi hôi xông vào mũi bà. Bà hỏi Tú:

- Con có ngửi thấy mùi gì không?
Tú xuống xe, hít hít mấy hơi rồi trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.