VIẾT VỀ NƯỚC MỸ - NỢ TÌNH MỘT MÓN TRỨNG CHIÊN - Trang 187

điếc không sợ súng, tôi không hề sợ bị từ chối. Anh hẹn gặp lần thứ
hai. Tôi cho anh biết tôi có công việc về Việt Nam một thời gian dài.
Tôi nói với anh, muốn gặp tôi lần nữa thì về Việt Nam gặp. Hai tuần
sau, anh gọi cho tôi ở Việt Nam và chúng tôi gặp nhau ở Sài Gòn. Sau
chuyến đi đó, tôi và anh đã không rời nhau một ngày nào nữa trong sáu
năm trời. Chúng tôi có với nhau biết bao ngày và đêm. Những buổi
sáng thức dậy thật trễ, khi tôi mở mắt ra thì mọi thứ cần thiết đã ở ngay
bên cạnh. G. để ý và chăm sóc tôi từng ly từng tí một. Ly sữa, ly nước
cam, tờ New York Time ở đầu giường.

Từ khi dọn sang New York ở với G., vì cơ may, vì bản tính không

sợ trời đất, tôi đã nhanh chóng quen thuộc với New York. Sự thành
công cũng đã làm tôi trở thành một con người không biết quan tâm đến
người khác. Ích kỷ đã thay thế vào những mộng ước của tuổi mới lớn.
Tiền bạc đã thay thế tình bạn của tuổi dậy thì. Con đường của tôi chỉ có
một hướng đi đến thế giới riêng của tôi, một thế giới của những người
thích ăn uống, rượu chè, bay nhảy.

Cuộc đời đưa tôi lên những tầng mây thật cao khi G. đưa tôi bay

đi khắp mọi nơi, tắm nắng trên những bờ biển đẹp, và bầu trời xanh
ngắt, không một gợn mây. Những bữa tiệc sang trọng, những buổi họp
mặt thật xôm tụ, những mô-đen mới nhất, đẹp nhất. Thay vào những
giai điệu nhạc đơn sơ của tuổi trẻ là những bản nhạc giao hưởng của
Beethoven, Mozart, những vở opera mà đôi khi tôi ngủ gục giữa chừng.

Hôm nay, như mọi ngày, sau nhiều cuộc hẹn hò, tôi về đến nhà.

Bước chân vào nhà cũng như mọi ngày, G. đón tôi tại cửa và hôn tôi,
ôm tôi, anh nói anh yêu tôi. Nhưng có điều gì khác lạ hôm nay. Tôi
không hiểu sao G. ôm tôi lâu hơn. Anh ôm tôi không rời. Tôi chỉ cảm
thấy tràn trề hạnh phúc. Trong khoảnh khắc này, cuộc đời tôi chỉ có G.,
hiện tại và mãi mãi.

Nửa đêm, khi tôi vừa nhắm mắt, G. bỗng đánh thức tôi dậy và nói

anh cần nói chuyện nghiêm chỉnh với tôi. Mắt nhắm mắt mở tôi ngồi
dậy. Tai lùng bùng nghe G. nói anh đã mang bệnh AIDS từ nhiều năm
nay. Cái gì? Bệnh AIDS. Tôi trợn mắt, choàng tỉnh. Để rồi ngã xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.