VIẾT VỀ NƯỚC MỸ - NỢ TÌNH MỘT MÓN TRỨNG CHIÊN - Trang 92

Đêm nay nàng khóc thương mẹ tôi, thương tôi kém may mắn hơn

nàng, và thương tôi vô tình với mẹ tôi, nàng bảo tôi có báu vật mà
không biết trân quý.

Tháng sau mẹ mới sang chơi với cháu nội, hai tháng nữa mới đến

sinh nhật mẹ, nhưng Cathy có kế hoạch của cô.

Cô viết thư cho mẹ và nhờ tôi dịch ra tiếng Việt.

Mẹ,
Đêm hôm qua tụi con thức với cu Lai, hai đứa mớm sữa cho cháu,

lần đầu con cảm nhận tình mẫu tử khi cu Lai được hai tháng tuổi, có
muộn quá không mẹ? Không hiểu sao con không nhận thức điều đó
ngày sinh cháu, mà lại đêm nay, đêm hai đứa con cùng thức để chăm
sóc thằng cu.

Mẹ ơi, cũng trong đêm nay, chồng con kể cho con nghe về cuộc đời

của mẹ, con không ngờ có người phụ nữ cam chịu như mẹ. Dù bố mẹ
không sống trong chiến tranh, nhưng cuộc sống lứa đôi của mẹ buồn
thảm, cô đơn quá. Giá bố mẹ phải xa nhau vì chinh chiến, lý do đó xem
ra cũng xứng đáng hơn những ngày mẹ phải sống xa chồng ngày xưa.

Con bỗng thấy giận bên chồng, sao chồng con của mẹ có thể hững

hờ với mẹ đến thế, đến ngày sinh nhật của mẹ họ cũng không nhớ. Con
biết tính mẹ, ai lại đi đòi nợ ân tình, người ta không thương, mẹ đành
chịu.

Đành rằng tình cảm không thể đòi hỏi, nhưng bố con họ sống trong

tình thương của mẹ mấy mươi năm nay họ vẫn không thấy gì sao.

Có ai đã nói với con, đàn ông vô tình, vô tâm lắm, hờn họ làm gì

hoài công, vậy thì phụ nữ mình phải chịu thiệt suốt đời sao mẹ. Con
không tin tất cả đều như vậy, có lẽ văn hóa trọng nam khinh nữ của
Việt Nam đã dẫn đến tình trạng đó, nhưng ở thế kỷ này, thì chỉ có duy
nhất gia đình mẹ thôi, con hy vọng như thế.

Chồng con rất yêu thương con và chia sẻ buồn vui với con, con thật

may mắn phải không mẹ. Con xin lỗi đã mang con trai của mẹ đi xa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.