VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 115

Ông Quang rút trong túi áo ra một mảnh giấy nhỏ đưa Hằng. Nét chữ của

mẹ cô run run, rối loạn:

Anh,

Như đã nói, em không thể ở lại căn nhà này được nữa. Một lần nữa xin

lỗi anh và con. Nói Hằng em rất yêu nó và sẽ trọn đời ăn năn về những gì
đã xảy ra. Em rất yêu nó...

Hằng lẳng lặng đưa trả ba tờ giấy:

− Nhưng tại sao ba lại cản mẹ ?

Ông Quang nhìn đi nơi khác:

− Ba không muốn gia đình này sụp đổ.

Hằng nói, giọng uất ức:

− Để làm gì ? Nó có còn gì để mà gìn giữ ? Ba cũng đâu còn yêu mẹ

nữa, phải không ?

Ông Quang cúi gằm mặt xuống:

− Con còn nhỏ, có nhiều việc chưa hiểu hết đâu. Gia đình mình rất cần

sự bền vững... Ngày mai, con xin nghỉ lao động, đi tìm mẹ giúp ba. Hãy nói
mẹ cứ về đây…

Hằng bướng bỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.