VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 120

Ba cô bạn chia tay nhau, lòng ai nấy nặng trĩu.

Trong khi đó còn một người nữa cũng rủ Hằng đi chơi trong đêm Noel.

Đó là thầy Minh. Hằng vừa về tới nhà, căn nhà giờ vắng tanh, thì đã nghe
chuông điện thoại. Giọng Minh nghe như vọng về từ một nơi nào xa xôi
lắm:

− Hằng đó phải không ?

− Dạ, chào thầy.

− Em vừa đi lao động về đó à ?

− Dạ.

− Noel năm nay em có đi chơi đâu không ?

− Em vừa nhận lời đi chơi với mấy đứa bạn trong lớp. Có gì không ạ ?

− Uổng quá... Vậy mà thầy định thay đổi không khí, Noel năm nay rủ

em đi dạo một vòng ngắm thiên hạ chơi.

Hằng suýt buột miệng hỏi: “Sao thầy không đi dạo với cô ?”, nhưng cô

đã dằn lại kịp. Và bỗng dưng, cô muốn phá bỏ hết mọi rào cản, để mình
không còn là mình nữa. Cô nhìn quanh căn phòng khách nhà mình. Rất
sang trọng, nhưng lạnh tanh. Khi nãy cô về, chị Năm lại thông báo ba cô đã
đi Đà Lạt, có để lại tiền cho cô đi chơi Noel và tiêu xài trong khoảng năm
ngày. Hằng nghĩ có thể ba đi tìm mẹ - vì có thể mẹ đã lên nhà cậu Hồng ở
trên ấy - nhưng cũng có thể ba đi chơi Noel với một cô bạn nào đó. Làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.