VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 166

với chuyện quan trọng sống chết này. Rút lui khỏi Cúc như thế nào để có
thể sống với Hằng, là hai mệnh đề chưa chắc đã có sự tương quan, mà việc
giải quyết cho được cái thứ nhất đã quá khó. Nhưng bỏ Hằng thì Minh lại
tiếc. Khó lòng anh tìm được một người tình tuyệt vời như vậy. Tốt nhất,
hãy ráng chờ thời, giữ được ngọn lửa tình yêu mà vẫn không làm ai có thể
đặt vấn đề đạo đức của anh. Vài tháng nữa sẽ qua được cái “truông” dự bị
này, và qua cả cái tình huống thầy giáo - học trò luôn bị dòm ngó để ý kia.

Sau hơn một tuần không gặp, Minh đã cảm thấy nhớ Hằng quay quắt.

Minh vốn không tin sự xa cách như ngọn gió mà tình yêu như đốm lửa, lửa
lớn thì gió chỉ có thể làm cho nó càng bùng lên. Anh vẫn cho rằng sự gần
gũi - cùng những âu yếm mặn nồng - mới chính là thức ăn của tình yêu.
Không có nó, tình yêu sẽ chết.

Anh quyết định qua Tết sẽ cố gắng sắp xếp mỗi tháng gặp Hằng một lần.

Sự im lặng và buồn chán rất nguy hiểm cho tình yêu của Hằng dành cho
anh, bởi Hằng đến với anh vì tuyệt vọng và cô đơn. Anh rất hiểu chỉ nhờ
một sự may mắn mà anh đã có được tình yêu đó, và bất cứ lúc nào cũng có
thể mất nó.

Minh hy vọng mùng hai tết, Hằng sẽ đến. Một cái cớ tuyệt diệu. Và anh

sẽ được thỏa phần nào nỗi nhớ nhung. Thế nhưng Hằng đã không đến. Hân
thì không nói gì ngoài lời chúc Tết thầy. Chỉ ngồi cắn ít hạt dưa, lì xì cho
con Bi, rồi về. Từ sáng, Cúc đã diện đẹp cho con. Và không hiểu cô ấy
huấn luyện như thế nào mà khi đứa học trò nào của Minh đến Bi cũng lăng
xăng chạy ra cười chào ròi đứng xớ rớ đâu đó. Cái ví đầm nó mang bên
mình chưa gì đã căng phồng những đồng tiền mới. Đám học trò không giàu
có gì nhưng cũng rất tế nhị. Và Minh không khỏi mắc cỡ trước sự hồn
nhiên của con. Anh đã đi vào phòng trong nói nhỏ với Cúc là không nên
như vậy, nhưng cô ta vẫn gạt phắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.