VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 220

− Ai đấy ? Tôi là mẹ Hạ đây !

− Dạ, thưa bác, cháu là Thiện đây ạ. Xin bác cho cháu được gặp Hạ một

chút.

− Được rồi. Thiện chờ tí nhé.

Bà Nga khẽ nhếch môi cười. Suốt buổi chiều nay, thỉnh thoảng đi ra đi

vào, bà không thấy mặt Long trong bàn tiệc sinh nhật. Vậy là thắng lợi rồi.
Nghĩ cũng tội, nhưng dứt khoát phải vậy thôi. Rồi mình sẽ lo cho nó vào
đại học và tìm chỗ làm ở thành phố à ? Còn lâu ! Đã nói thứ gối rơm thì
phải biết an phận. Có lo là lo cho cái thằng con ông phó giám đốc công an
này nè. Nó học cũng giỏi mà lại muốn thi vào y khoa, trúng ngay ổ của
mình. Con Hạ nói vậy thôi chứ tội tình gì phải đẩy nó đi học ở nước ngoài,
con gái qua xứ người mười đứa hư hết chín. Cho nó vào y luôn. Hai đứa
học chung sáu, bảy năm...

Thiện vắn tắt cho Hạ biết là Long vẫn bình yên bận việc riêng đột xuất

nên không đến được. Anh thấy bất nhẫn nên không dám nhắc lại những lời
Long nói với anh cho Hạ nghe. Để sáng mai cậu ấy sẽ giải thích sao với Hạ
thì cứ việc giải thích.

Thế nhưng Long chẳng giải thích gì cả, thậm chí còn làm ngơ, không nói

chuyện với Hạ. Rồi bỏ qua ngồi bàn khác. Gần hết năm học, sơ đồ lớp
chẳng còn ai tuân theo. Nhóm “Bốn Mùa” lại kéo nhau xuống cuối lớp.
Hân và Hoa cũng ngồi lại một bàn. Hạ buồn và giận Long không thể tả,
nhưng lòng tự ái khiến cô cũng làm mặt lạnh lùng, như chẳng quan tâm gì
đến Long nữa. Hoa tức lắm, gặp Long là cự ngay:

− Ê, Long ! Sao hôm qua không tới dự sinh nhật Hạ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.