VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 224

Chẳng mấy chốc mà mọi người đều thấy Long bắt đầu đều đặn chở Trinh

đến trường bằng chiếc Chaly của Trinh. Một đôi người còn thấy ngày Chủ
nhật họ chở nhau lượn vòng vòng trên những con đường khu vực trung tâm
thành phố. Thậm chí, Hoa ngồi ngoài sạp phụ bán hàng cho mẹ còn thấy
Long và Trinh nhởn nhơ đưa nhau đi mua sắm. Thật chướng mắt, cái đồ
dỏm ! - Hoa phun nước miếng khi thấy Long từ xa đang nhìn mình. Thằng
mắc dịch, mắc toi ! Tưởng nó “mát” vì học nhiều, ai dè nó tồi như vậy. Vậy
mà có lúc nhỏ Hạ cũng kết mô-đen với nó !

Hơn ai hết, Hạ càng không chịu nổi tình trạng đó. Một buổi chiều, khi

Long đi học thêm về vừa dựng xe bước vào nhà thì giật mình thấy Hạ đã
ngồi chờ sẵn trong phòng khách. Mặt Hạ thật lạnh lùng, nghiêm trang,
gương mặt trắng thoáng chút xanh xao. Không còn cách nào khác, Long
đành kéo ghế ngồi đối diện với Hạ:

− Có việc gì vậy Hạ ?

Hạ nhìn thẳng vào mắt Long:

− Hạ muốn mình nói chuyện với nhau một lần cuối cho đâu đó rõ ràng.

Hạ không thích sự mù mờ. Vì Long cứ tránh Hạ nên Hạ buộc lòng phải đến
đây.

Long nhìn Hạ, lòng quặn đau. Hạ xinh đẹp quá, trong sáng quá ! Và

trước mắt anh, cái hình ảnh hôm Tết, Hạ mặc áo dài đỏ tay cầm nhánh mai
vàng đứng sau cánh cổng mỉm cười chào đón anh lại hiện ra. Cái hình ảnh
sẽ suốt đời dõi theo anh, dù anh có đi trốn Hạ ở đâu đâu, tận chân trời góc
biển nào.

Nhưng rồi, gương mặt bà Nga hiện ra. Đôi mắt sắc, giọng nói chắc nịch.

Đôi mắt và giọng nói của một người tuyệt đối tin ở mình và có thói quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.