VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 47

− Chị ấy nằm ở cái giường trong góc kia kìa. Vừa mới ngủ. Em nên để

chị ấy nghỉ. Có gì, cứ đưa lại cho cô bé con của chị ấy.

Mừng rơn, Thiện ngoắt cô bé đang ngồi bên giường chị Ngọc Trinh ra.

Cô bé khoảng bảy, tám tuổi, người gầy gò, đôi mắt buồn buồn, nhưng mặt
mũi rất sáng sủa, thông minh.

− Mẹ đang ngủ, anh gởi em cái này, tí nữa đưa mẹ nhé.

Thiện dúi cái túi nilông cho cô bé.

− Cái này của ai vậy anh ? - Cô bé hỏi ngay.

− Của các dì trong cơ quan mẹ - Thiện nói bừa.

Anh cắm đầu đi như chạy ra khỏi bệnh viện.

*

Giờ Vật lý của thầy Lê Thanh Tùng là một giờ rất đáng ngại với những

học sinh không chuẩn bị bài vở kỹ. Thầy dạy rất tận tình, hết tiết còn sẵn
sàng ở lại chỉ dẫn thêm cho những bạn chưa hiểu bài. Suốt hai tiết học,
giọng thầy luôn vang lên sang sảng, thật trái ngược với tầm vóc thấp bé của
thầy.

Rất đáng ngại vì bao giờ thầy Tùng cũng dành khoảng 15 phút đầu để

kiểm tra bài tuần trước. Các học sinh được thầy gọi tên rất bất chợt, hoặc
đứng tại chỗ trả lời một câu hỏi, hoặc lên bảng làm một bài kiểm tra nhỏ.
Liên tiếp trong ba tuần, thầy đều gọi Ngôn, và cả ba lần Ngôn đều không
trả lời được câu hỏi kiểm tra của thầy. Không hề mắc cỡ về sự yếu kém của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.