VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 48

mình, ngược lại, Ngôn còn có thái độ thách thức thầy Tùng. Lần thứ hai,
được mời lên bảng để viết biểu thức cho tọa độ của một vật dao động điều
hòa trong những trường hợp khác nhau, Ngôn đứng sựng một lúc rồi trả lời
không làm được. Khi thầy hỏi tại sao không làm được, Ngôn nhún vai nói
tại tuần trước thầy đã gọi em lên kiểm tra, em tưởng tuần này thầy sẽ không
gọi nữa. Cả lớp cười ồ, còn mặt Ngôn thì cứ câng câng. Lần đó, Hoa đã
bình luận trong nhóm 4H là có lẽ Ngôn đã bị đứt dây thần kinh mắc cỡ. Lần
thứ ba, được thầy gọi lên bảng Ngôn đứng tại chỗ, nói thưa thầy đừng gọi
em em không biết gì đâu. Rồi Ngôn còn thắc mắc, hỏi tại sao bao nhiêu bạn
thầy không gọi kiểm tra, cứ gọi mình em.

Thầy Tùng lặng người một lúc lâu mới trả lời được:

− Vì em là một học sinh kém mà lại lười biếng nên tôi mới tập trung

vào em để mong em cố gắng siêng năng hơn. Nhưng nếu em đã muốn vậy
thì tôi sẽ không bao giờ gọi đến tên em nữa. Thậm chí nếu không muốn học
giờ của tôi, em có thể nghỉ, tôi cho phép không ghi tên em vắng mặt. Được
chưa ?

Đã quay người đi lên bục giảng, nhưng chợt thầy Tùng đứng lại, nói

thêm với Ngôn:

− Học vấn là vốn quý nhất của con người. Không có nó thì dù có tiền

có bạc cũng là người chẳng ra gì. Tôi muốn em hãy suy nghĩ lại trước khi
quá muộn, Ngôn ạ.

Ngôn nhìn thầy Tùng bằng ánh mắt lạnh ngắt.

Một tuần sau, giờ Vật lý, Ngôn vẫn vào lớp. Lúc đó là khoảng mười giờ,

sau giờ ra chơi. Cho học sinh ngồi xuống xong, thầy Tùng mới ngồi, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.