VĨNH BIỆT MÙA HÈ - Trang 161

4

Những ngày Tết buồn nhất đời Hằng rồi cũng qua. Lần đầu tiên một cái

Tết không hề có bày biện, mua sắm. Chị bếp nghỉ từ chiều ba mươi cho đến
hết ngày mồng một. Trưa ba mươi, bà Quang từ đâu đột nhiên về thăm nhà,
nhưng lúc ấy chỉ còn mỗi chị bếp. Bà có mang về một nhánh mai và ít bánh
mứt sắp trên bàn thờ, thắp mấy cây nhang rồi đi. Hằng về thì được chị bếp
trao lại lá thư và một xấp tiền mới. Những dòng chữ viết vội vã, rối rắm:

Hằng,

Mẹ về thăm con nhưng không gặp. Lì xì con ít tiền. Mẹ mong năm nay

con thi đậu và vẫn vui, khỏe. Mẹ nhớ con lắm. Hãy tha thứ cho mẹ. Mẹ hiện
đang ở tại nhà dì Bích, số... Mẹ trông được con đến thăm mẹ lắm. Tha thứ
cho mẹ đi con. Cho mẹ gởi lời thăm ba con. Mẹ

Hằng buông lá thư và xấp bạc xuống giường, ôm mặt khóc. Cô nằm bẹp

luôn trên giường cho đến khuya, chẳng thiết gì ăn uống. Tiếng pháo nổ đì
đùng đây đó chỉ càng làm cô thấy buồn chán. Minh thực hiện lời nói một
cách quá lạnh lùng, gần như cắt đứt hẳn với cô, trong lớp có khi nhìn nhau
còn tệ hơn người xa lạ. Bạn bè thì tốt thật, nhưng càng cận Tết thì chúng
càng tíu tít với những chuyện gia đình. Hằng chỉ còn biết đi lang thang một
mình, có khi vừa đi vừa chảy nước mắt.

Gần đến giao thừa thì ông Quang về. Những lúc gần đây, người ông sa

sút thấy rõ. Cảnh gia đình tan nát, những cuộc chơi bê tha... chỉ là nguyên
nhân phụ. Chính là ông đã dính phải một vài vụ tiêu cực đang bị phát hiện
làm rõ. Lỗi lớn là ở sự chủ quan, tin người, nhưng sự tự dễ dãi với bản thân
lâu ngày đã kéo ông ngày càng lún sâu vào vũng lầy sai phạm. Một cuộc
thanh tra lớn đã diễn ra trong suốt tháng qua ở công ty, và một bản án đang
lơ lửng treo trên đầu ông. Có lẽ người ta, theo đúng phong tục, đang chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.