VĨNH BIỆT TUGUMI - Trang 51

đang theo học tại 1 trường ĐH ở Tokyo. Thật kì lạ. Kiểu như bàn tay của
chính mình khi bị ném vào đêm tối sẽ trông như 1 vật khác lạ.
Đúng lúc đó; cánh cửa bằng giấy bị kéo mạnh ra.
- Dậy đi; này!
Tugumi gọi. Quá ngạc nhiên; tôi kô thể ngăn được sự bang hoàng. Sau 1
lúc cuối cùng tôi nói.
- Cái gì thế.
Tugumi sùng sục chui vào phòng; nằm lăn lên gối.
- Kô ngủ được.
Ở cạnh phòng của Tugumi; những việc thế này đến giờ chưa từng xảy ra có
lẽ đã là 1 điều may mắn. Tôi lúng túng ngồi dậy; khó chịu hỏi.
- Việc này kô phải do tao đấy chứ?
- Này; đừng nói thế; tao nghĩ đó cũng là 1 cái duyên nào đó; mà chơi cái gì
đi.
Tugumi cười. Chỉ những lúc như thế Tugumi mới cư xử với mọi người 1
cách mềm mỏng. Cùng 1 lúc, tôi nhớ lại những khi bị Tugumi đánh thức
dậy, khi bị nó giẫm vào chân tay lúc đang ngủ, hay khi bản thân nó kô thích
mang đồ đến trường (vì nặng, chỉ có thế thôi) nhưng lại tự ý lấy quyển từ
điển của tôi trong ngăn bàn vào giờ tập thể dục. Cái cảm giác phi lý đột
ngột quay lại như 1 đoạn phim hồi tưởng khiến tôi ngạc nhiên. Đúng thế,
tôi đã quên hết cả rồi. Mối quan hệ với Tugumi hoàn toàn kô chỉ có sự thú
vị.
- Tao buồn ngủ.
Tôi nói. Tôi muốn thử chống đối như hồi xưa 1 chút. Tuy nhiên, Tugumi
chẳng bao giờ thèm đếm xỉa đến chuyện của người khác.
- Này này, hôm nay ấy, giống lắm đấy.- Tugumi nói bằng đôi mắt phấn
khích.
- Cái gì?
- Này nhé, giống khi chúng mình đi đến thị trấn bên cạnh như 3 đứa ngốc ý.
Có thấy giống bây giờ kô. Thời tiết này, cũng là 1 đêm kô ngủ được này.
Yoko hình như ngủ khò khò, nó thiếu nhạy cảm mà!
- Còn tao, sắp ngủ rồi đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.