VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 100

Trong khoảng trời mờ mờ xanh xanh, một con tàu trắng toát lướt qua

một cách hiên ngang. Kìa, nó đã lấp đi đằng sau nhà thờ. Rồi nó lại xuất
hiện, sáng rực. Nó lớn đần, lớn dần, ló ra khỏi nhà thờ, lướt xa một cách
nhanh chóng, sau đó biến vào sau nhà sữa. Rồi nó lại hiện ra một lần nữa.
E-ka-tê-ri-na cứ mải nhìn theo hút mãi, cho đến khi con tàu không còn thấy
bóng đâu nữa. Mãi đến lúc ấy, mắt chị vẫn còn dõi nhìn. Biết đâu Vát-xi-a
chả ở trong đó? Lần này là lần đầu tiên, đã từ lâu lắm, chị mới nghĩ đến
anh, không thù hằn, như nghĩ đến một người thân cận nhất, đáng mến nhất.
Đến đây chị mới cảm thấy rõ cả một sự thật ghê rợn: anh đã bỏ chị mà đi.
Chị không bao giờ còn nhìn thấy mặt anh nữa. Anh ở đâu lúc này? Đất
nước thì quá rộng lớn...

Dịch xong tháng 7-58

[1]

Nhà kính (Serre): nhà toàn bằng kính để ươm cây, trồng thứ cây không chịu được rét, và che

rét.

[2]

Gọi tên gia đình ra là thân tình lắm. Ý A-nít-xi-mốp muốn mỉa mai Ma-la-khốp là vợ có danh

vọng thế mà to gan gọi như vậy. (L.N.D.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.