VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 98

10

Sẵn một lòng một dạ yêu vợ, anh cương quyết bỏ ra đi. Mấy hôm

nay, E-ka-tê-ri-na đã cố tình lánh mặt chồng. Ma-la-khốp hiểu rõ chị lắm.
Việc anh gặp gỡ Séc-nép hầu như đối với chị là một hành động không sao
tha thứ được. Bằng lời nói, hay bằng những tiếng van xin cũng không thể
sao tỏ rõ ra được cái sự thật duy nhất, xuất phát từ lòng yêu thương vợ, đã
khiến anh lên gặp Séc-nép.

“Vĩnh biệt, Ka-ti-u-cha!

Anh đi đây, thà như thế lại còn hơn. Anh rất tiếc xa On-ga. Chắc

chắn sẽ làm nó buồn phiền. Bọn con cái là chúng hay đau khổ khi cha mẹ
lục đục với nhau. Chúng ta đã có những phút sung sướng, như thế lại càng
làm cho anh đau khổ hơn nữa khi đi.

Vát-xi-li”

Ma-la-khốp đặt mảnh giấy trên bàn, chẹn dưới lọ mực của On-ga

sợ gió bay đi mất. Anh còn dùng dằng mãi mới bước ra khỏi nhà. Rồi anh
vội lấy va-li, bước ra không còn ngoảnh cổ lại nữa.

*

* *

Khi dự xong hội nghị ở trạm máy kéo về tới nhà, E-ka-tê-ri-na đã

thấy On-ga đang khóc. Nén lại, nó trao mảnh giấy cho mẹ. Nay em là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.