VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 27

Ka-ti-u-cha dịu dàng nói:

- Thôi đi về nhà.

Và suốt dọc đường, chị quay mặt không dám nhìn anh, hoặc mỉm cười

một cách rụt rè, thẹn thò như một cô thiếu nữ. Cuộc tình duyên cũ chưa
động chạm gì đến con tim ấy.

Chị mở khóa mãi mới được. Rồi chị để Ma-la-khốp vào trước. Chị vào

theo, dừng lại ở ngưỡng cửa và cúi mặt xuống. Ma-la-khốp nâng mặt chị
lên, hôn vào giữa đôi môi hé mở. Ka-ti-u-cha bắt gặp đôi mắt Ma-la-khốp
và sát vào anh. Ma-la-khốp nghe thấy rõ cả tiếng tim chị đập mạnh và càng
ôm lấy chị thật chặt vừa nhìn thẳng vào đôi mắt xanh e ngại đó.

Cửa kẹt mở, Ka-ti-u-cha vội né người ra.

Thở hồng hộc, mặt đỏ ửng lên vì rét, On-ga chạy vụt vào như gió. Nó

ném vội chiếc cặp và sa sầm ngay mặt khi nhìn thấy một anh thương binh
lạ mặt. Nhưng liên sau đó sực nhớ ra ngay.

- Chú Vat-xi-li !

Ma-la-khốp ghì lấy đôi vai ẻo lả và nhấc bổng em lên đến tận trần nhà.

- On-ga, cháu chóng lớn quá! Khó mà nhận ra cháu.

- Thế mà cháu nhận ra chú ngay đấy! Mới thoạt một cái là biết ngay. -

On-ga reo lên sung sướng.

- Tốt, thoạt đầu tiên đã nhớ ra chú ngay thì chú phải có quà gì cho

cháu mới được - Ma-la-khốp lôi trong va li ra một con búp bê có đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.