VINH QUANG VÔ ÍCH - Trang 67

Ma-la-khốp đáp và trong lòng lúc ấy thấy chứa chan thiện cảm với

Ka-ra-mi-sép.

Ngay tối hôm đó, anh mang chuyện này nói với Đu-ni-a Svét-ni-

kô-va.

- Tốt lắm. Tôi chả thấy gì trở ngại cả.

- Không trở ngại gì? Tôi thấy hình như chị chưa hiểu hằn lời tôi nói

-Ma-la-khốp nổi nóng lên - Nghĩ mà xem, thật là hay biết bao nếu mỗi
người trong cương vị của mình biết đi tìm tòi cái mới. Chị biết không, làm
thế người ta sẽ biết phát huy sáng kiến ra. Các báo chí thường hay nhắc nhở
là cần có những người sáng tạo, chứ không phải chỉ toàn những người thừa
hành, là cái ý như thế đấy.

Trán Đu-ni-a nhăn lên. Chị là một phụ nữ không hay muốn sinh

chuyện, chị có thể mủi lòng, xót xa trước những cái khổ của kẻ khác, làm
như thế thì ai cũng được vừa lòng cả. Anh chị em ở nông trường đây đều
quý nể chị. Chị là người được ghi lý lịch khá ở Đảng bộ huyện, vì các công
việc người ta giao cho chị làm đúng tăm tắp. Cũng do thế mà đã bao nhiêu
năm nay chị vẫn đứng đầu các đảng viên cộng sản ở nông trường này.

Mới đầu, chị tiếp thu ý kiến của Ma-la-khốp hơi nguyên tắc. Ở nông

trường đã có một “Bảng danh dự”, một “Bảng thi đua”, một “Bảng chương
trình thực hiện kế hoạch”, tại sao còn cần đến có một “Cuốn sổ vàng những
người sáng kiến” chứ. Nhưng cuối cùng Ma-la-khốp cũng thuyết phục
được, chị đâm ra say sưa với cái ý ấy, đến nỗi là không những chị nhận lời
mà còn đích thân đi lên huyện mua cho được cuốn an-bum kếch sù có tranh
vẽ và giao cho đứa con gái đầu lòng vốn chữ đẹp, kẻ những chữ lớn vào
bìa, nói rõ sách này là sách gì, bắt đầu dùng từ ngày nào và thuộc của ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.