VÔ GIA ĐÌNH - Trang 176

- Khổ quá! Ta chưa được nghỉ lúc nào, bây giờ thấy mệt quá. Nhưng thôi,
phải đi. Tiến lên! Các con!
Tiến lên! Thầy tôi thường giục chúng tôi đi với bộ hăng hái vui vẻ, nhưng
tối nay thầy tôi nói câu đó một cách buồn rầu.
Chúng tôi bắt đầu rời các phố Ba-Lê. Tối đen như mực. Những ngọn đèn
“gaz” hai bên đường bị gió bạt đi chiếu xuống những tia sáng chập chờn.
Chúng tôi thường bước nhầm vào những rãnh bùn hay những váng nước
trên hè. Thầy tôi dắt tay tôi, con Lãnh-Nhi theo sau. Thỉnh thoảng nó lại
dừng lại ngửi trong đống rác xem có cái xương hay mẩu bánh thừa nào
không vì nó cũng đói như chúng tôi, nhưng những rác đó bị vùi trong khối
băng nên vô ích, nó lại cúi đầu lủi thủi theo chúng tôi.
Chúng tôi qua phố lớn vào ngõ hẹp, rồi lại qua ngõ hẹp ra phố lớn. Chúng
tôi đi thất thểu trên đường. Ai thấy chúng tôi cũng phải nhìn. Vì cách ăn
mặc của chúng tôi hay vì bộ mệt nhọc của chúng tôi mà họ chú ý? Những
Cảnh binh cũng theo dõi xem chúng tôi làm gì và đi đâu. Thầy tôi bước
lom khom, không nói năng gì. Trời rét thế mà tay nóng như lửa truyền sang
tay tôi và hơi run. Thỉnh thoảng ông lại dừng lại một vài phút gục vào vai
tôi, tôi thấy cả người thầy tôi bị co giật.
Mọi ngày tôi không dám hỏi thầy tôi, nhưng bây giờ tôi phá lệ đó, vì tôi
thấy tôi cần phải nói lên rằng tôi yêu thầy tôi hay ít ra cũng phải làm cái gì
cho thầy tôi.
Đến chỗ nghỉ, tôi hỏi thầy tôi:
- Thầy ơi! Thầy ốm rồi!
- Ta cũng sợ thế, vì mệt lắm. Mấy hôm nay đi nhiều quá. Đêm nay lại rét
buốt. Giá được cái giường êm, bữa súp nóng và một cái buồng có lửa thì dễ
chịu biết bao! Nhưng đó là một giấc mộng. Thôi cứ tiến lên! Các con!
Tiến lên! Chúng tôi ra khỏi thành phố, lúc đi qua những dãy tường cao, lúc
đi trong đồng ruộng, chúng tôi cứ đi. Không có người qua lại, không có
cảnh binh, không có đèn “gaz” nữa. Tuy nhiên đó đây có một vài cái cửa sổ
khép để lọt ánh sáng đèn ra và trên đầu chúng tôi, bầu trời mờ tối lác đác
mấy ngôi sao. Gió lạnh thổi vù vù, làm cho quần áo dính đét vào người.
May sao gió thổi phía sau lưng nhưng áo tôi rách; gió cứ nhè các khe luồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.