VÔ GIA ĐÌNH - Trang 372

Hector Malot

Vô Gia Đình

Dịch giả: Hà Mai Anh

Chương XXXIII

THĂM TÌM

Sáng hôm sau, tôi viết cho bà Bảo-Liên một lá thư, báo những tin mà tôi đã
biết. Công việc cũng không phải dễ cho tôi.
Nói thế nào cho bà biết cái chết của ông Bảo-Liên? Bà vẫn yêu thương
chồng lắm. Hai người đã ăn ở với nhau trong bao nhiêu năm trời. Nếu tôi
không tỏ lòng thương tiếc, chia buồn cùng bà, bà sẽ khổ tâm.
Không biết dở hay, tôi cũng cố viết cho xong bức thư, tôi nhắc đi, nhắc lại
nhiều lần là xin bà tin tưởng vào lòng quý mến thành thực của tôi. Tôi cũng
báo tin cho bà biết nỗi lo buồn và lòng hy vọng hiện thời của tôi. Thực ra,
chính về điểm này tôi nói nhiều và kỹ hơn hết. Cuối cùng tôi dặn bà hễ có
thư nào hỏi tin tức ông Bảo-Liên thì bà báo ngay cho tôi biết và chuyển địa
chỉ người viết thư ấy cho tôi ở khách sạn Khang-An, Ba-Lê.
Bổn phận này làm xong, tôi còn một bổn phận nữa là bổn phận với ông An-
Thanh. Khi từ biệt Lệ-Hoa, tôi có hứa với cô khi về tới Ba-Lê tôi sẽ vào
thăm cha cô ngay, báo cho ông biết là gia đình tôi đang tìm tôi, nếu cha mẹ
tôi giàu, tôi sẽ nói với cha mẹ tôi chuộc ông về và tôi sẽ vào đón ông ở
khám ra. Đó là mục đã ghi vào chương trình dự định trong lúc vui sướng,
trước khi vào Ba-Lê: ông An-Thanh trước tiên, rồi đến bà Bảo-Liên, đến
Lệ-Hoa, đến Yến-Chi, An-Sinh và Bằng-Mai, còn Mã-Tư, người ta đãi tôi
thế nào, thì tôi cũng đãi anh như thế, và anh sẽ sung sướng vì tôi được sung
sướng. Nhưng bây giờ vào nhà lao với hai bàn tay không và thăm suông
ông An-Thanh cũng như ngày từ giã ông, không giúp ông được việc gì để
trả ơn ông thì buồn biết là nhường nào?
May sao tôi có những tin tức các con ông đem đến cho ông và cả những cái
hôn mà Lệ-Hoa cùng An-Sinh đã gửi, ông sẽ được vui sướng thì tôi cũng
bớt phàn nàn.
Mã-Tư muốn xem nhà lao thế nào, cũng theo tôi đi. Tôi cũng muốn anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.