VÔ GIA ĐÌNH - Trang 394

Cha tôi hỏi Mã-Tư và tôi:
- Các con có đói không?
Mã-Tư nhe răng để trả lời.
Cha tôi bảo:
- Ta vào bàn ăn đi!
Trước khi ăn, cha tôi đẩy ghế ông già lại sát cạnh bàn. Rồi cha tôi ngồi
quay lưng vào lò sưởi, cầm dao thái thịt bò và tiếp chúng tôi mỗi người một
khoanh thịt lớn với khoai tây nữa. Mặc dầu tôi không được nuôi nấng trong
khuôn phép, hay nói cho đúng là không được giáo dục bao giờ, tôi cũng
nhận thấy lạ khi các em tôi đều ăn bốc hoặc chấm ngón tay vào nước mắm
rồi mút mà cha mẹ tôi có lẽ coi là thường nên không nói gì. Còn ông tôi,
hai mắt chỉ để vào đĩa ăn, và một tay cứ luôn luôn đi lại từ đĩa đến mồm.
Tay ông tôi run run, lỡ khi đánh rơi miếng gì thì các em tôi lại cười khúc
khích. Ăn xong, tôi tưởng còn được ngồi chơi chung quanh lò sưởi. Nhưng
cha tôi bảo chúng tôi đi ngủ vì cha tôi còn bận đợi mấy người bạn. Rồi cha
tôi xách một cái đèn đưa chúng tôi sang một căn nhà khác cạnh gian chúng
tôi vừa ngồi ăn. Ở đó có hai cái xe ngựa lớn vẫn dùng để chở hàng. Cha tôi
mở cửa xe, chúng tôi nhìn thấy cái giường hai tầng. Cha tôi nói:
- Giường các con đấy. Ngủ cho ngon giấc!
Đó là tất cả cuộc đón tiếp tôi về với gia đình, gia đình Điệp-Công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.