VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 106

- Nếu sợ sao còn chửa sớm làm gì?
- Dạ?... – Cô ấy ấm ức lắm mà không nói được gì!
Tôi bước lên tầng ngay sau khi mẹ tôi trở về phòng. Nhẹ nhàng ôm chầm
lấy vợ từ sau lưng, khẽ thơm lên má cô ấy.
- Nhớ vợ quá!
- Buông ra đi người ta đang tức đây!
- Sao vậy? – Tôi giả vờ như không biết chuyện gì. Cô ấy kéo tay tôi ra,
xoay người lại.
- Mẹ quá đáng lắm! Mẹ vứt hết quần tụt của em. Lại còn bắt từ giờ phải
mặc một đống quần chửa mẹ mua nữa chứ! Làm sao mà em mặc được đây.
Quần chửa xấu chết đi được!
- Thôi mà! – Tôi kéo cô ấy vào lòng. - Mẹ lo cho em và cho cháu nên mới
như thế. Em chịu khó đi.
- Em ứ mặc quần chửa đâu!
- Vậy em mặc váy nhé? được không anh đưa đi mua?
- Váy á? Hì, còn đỡ hơn quần! – Cô ấy cười toe. Rõ ràng cũng thích điệu
mà lâu nay giả vờ.

Thế là ngay lập tức, sau khi đi làm chiều về, tôi đưa Thanh Mai đi chọn
mua váy luôn. Lúc đầu cũng có ghé qua cửa hàng “Mẹ và bé” nhưng khổ
nỗi chẳng có cái váy bầu nào vừa với cái bụng eo thon của vợ tôi cả. Thế là
đành phải vào shop thời trang trong siêu thị mua váy bình thường nhưng
phải mặc thoái mái và tất nhiên không chặt bụng. Thanh Mai - vợ tôi đúng
là mặc gì cũng đẹp. Cô ấy thử cái váy nào trông cũng xinh. Nhìn cô ấy
trông cứ như một con búp bê nhưng tinh nghịch và nhí nhảnh lắm. Thử váy
mà cô ấy làm đủ động tác bắt tôi lôi điện thoại ra chụp hình cô ấy. Phải
công nhận thêm cái nữa là vợ tôi chụp hình rất ăn ảnh. Cái nào trông cũng
xinh và dễ thương. Khác hẳn với những lúc đanh đá, cáu gắt của cô ấy. Vợ
tôi đúng là đẹp quá đi!
- Anh ơi, đôi cao gót này đẹp quá! – Thanh Mai reo lên khi đập vào mắt
chúng tôi là đôi cao gót 7 phân, trông vô cùng dễ thương với hình cỏ 3 lá
lấp lánh đủ màu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.