VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 115

- Vâng!
- Vâng mà còn cứ đứng đấy à? Xuống bếp phụ tôi.
- Vâng! – Thanh Mai đứng dậy, nhìn theo dáng mẹ tôi đi xuống bếp cô ấy
giơ tay, nhăn mặt tỏ ý "đáng ghét".
- Chị làm gì đấy? không đi mau!
- Dạ đâu có! Con xuống đây. - Và trước khi cô ấy rời khỏi vẫn không quên
véo tôi thêm một cái tím chân nữa. Đểu thật tôi có làm gì cô ấy đâu chứ!
Đang coi ti vi xem trận bóng đá hay nhưng dưới bếp tiếng hai mẹ con họ
vang cả lên đây.
- Chị rửa sạch cối rồi đem lên bếp gas hơ nóng cho tôi!
- Ơ sao phải hơ nóng hả mẹ?
- Thì cối nó ướt phải hơ nóng chứ sao!
- À…
- Chị hơ đi tôi đi pha cốc nước cam. À mà chị có uống không tôi pha luôn!
- Dạ không không… Con bận hơ cối mẹ lên nhà hỏi xem anh Lâm có uống
không, tiện mẹ pha luôn cho anh ấy!
- Rồi!
Đang định gọi với xuống bếp là tôi không uống thì mẹ tôi đã lên tới nơi.
- Anh có uống nước cam không mẹ pha?
- Dạ không mẹ ạ!
Mẹ tôi vừa bước xuống bếp thì đã nghe tiếng mẹ tôi la:
- Trời đất! Chị đang làm cái gì thế?
- Con đang giã thịt mà mẹ!
- Giã thịt sống thì giã làm gì? Sao chị ngốc thế? Hơ cối là để giã thịt chín
chứ thịt sống thì cần gì phải hơ!
- Con… con không biết!
- Thịt chị phải luộc đi, rồi mang đem giã nhuyễn, xong mới cho lên chảo
rang vàng biết chưa?
- Dạ! Giờ thì con biết rồi!
Tiếng hai mẹ con bỗng dưng im bặt. Chắc mỗi người đang tập trung chuyên
môn của riêng mình. Nhưng tôi cá là chẳng được bao lâu đâu mà! Có lẽ tôi
không chỉ là một ông trưởng phòng tài cao mà rất có thể là một nhà tiên tri

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.