VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 178

- Kìa ! Sao lại khóc thế? Nín đi mà!
- Không! Em khóc vì hạnh phúc đấy! Đã lâu lắm rồi em không được khóc
trên bờ vai anh. Em toàn phải khóc một mình trong sự cô đơn thôi!
Tôi siết chặt vợ hơn. Nhẹ nhàng tôi hôn lên cổ cô ấy và thì thầm bên tai:
“Anh xin lỗi!”
Sáng. Chúng tôi tỉnh giấc. Cả một đêm chúng tôi ôm nhau khóc và ngủ
thiếp lúc nào không hay. Trước mặt chúng tôi là một phong bì và một
phong bao lớn. Rõ ràng đêm qua lúc chúng tôi ngủ làm gì có nhỉ!
- Cái gì đây nhỉ? Tiền hả vợ? – Tôi cầm phong bì lên và hỏi.
- Tiền đâu mà tiền! Đầu anh lúc nào cũng chỉ có tiền thôi! Chắc là thư từ gì
đó! Dầy thế này chỉ có thể là giấy thôi!
- Bóc ra là biết ngay mà! – Nói rồi tôi bóc cái phong bì đó. Vợ tôi nói đúng.
Là một lá thư. Của Huy!

“ Chào hai người bạn của tôi!

Tôi không biết sau khi mình quyết định bỏ đi lại xảy ra nhiều chuyện đến
vậy. Thật may là bác gái đã đến tìm tôi, để giờ tôi có thể ngồi giải thích
mọi chuyện cho cả hai người, hy vọng sẽ giúp hai người hiểu được mọi
chuyện và hàn gắn lại tình cảm xưa.

Đúng, có thể tôi là một thằng đàn ông đốn mạt khi không kỳm chế nổi mình
để có ý nghĩ đến thân thể người con gái tôi yêu. Anh Lâm, tôi xin lỗi khi đã
đem lòng yêu vợ anh, nhưng đó chỉ là tình yêu từ một phía tôi. Tôi thật ngu
ngốc và không chịu tin điều đó. Tôi muốn có được Thanh Mai, vì tôi yêu cô
ấy, tôi nghĩ điều đó là đủ. Nhưng khi Thanh Mai đẩy tôi ra khỏi người cô
ấy và gọi tên anh, thì tôi đã hiểu, không một người đàn ông nào khác có thể
thay thế người đàn ông trong lòng cô ấy, chính là anh đó, anh Lâm à!

Thanh Mai là một người con gái tốt, đáng yêu, sống hết mình dù bản tính
cô ấy thật nông nổi, hiếu thắng. Tôi ghen tị với anh vì có được người con
gái mà tôi thích đó. Thế nên anh phải nhận ra hạnh phúc mà mình đang có,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.