VỢ ƠI! ANH BIẾT LỖI RỒI! - Trang 68

chịu rồi à?”. Ba người còn lại nhìn chúng tôi chằm chằm, tôi giả vờ như
mình vừa lỡ miệng rồi cứ dìu Thanh Mai đi tiếp. Trong lúc đó một tờ giấy
rơi nhẹ nhàng từ trong túi quần Thanh Mai qua sự khéo léo điều khiển của
cô ấy đáp nhẹ xuống đất trước 6 con mắt có thể dễ dàng trông thấy.


Chương 26:
Bất lực!

Chúng tôi vào đến phòng khách. Tôi vừa đỡ Thanh Mai ngồi xuống
ghế thì điều gì mong đợi cũng đã đến. Bà Thanh tay cầm tờ xét nghiệm
giận dữ:
- Thanh Mai, đây là cái gì?
Thanh Mai sợ sệt nép vào người tôi:
- Anh ơi, anh nói đi, chúng mình không giấu được nữa rồi!
Thanh Mai vừa dứt lời thì 6 con mắt lại đổ dồn vào tôi.
- Cậu Lâm, có chuyện gì giấu giếm cậu nói rõ đi! Cái tờ xét nghiệm có thai
này là thế nào? – Bà Thanh gần như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Tôi lắp
bắp:
- Cháu… cháu… xin… lỗi… Cháu… cháu… và… và Thanh Mai… đã…
đã có… có… có… con với nhau ạ!
“Chát” - Một âm thanh kinh khủng vang lên. Khuôn mặt tôi lĩnh trọn cái tát
nảy lửa, nổ đom đóm mắt và in hằn 5 đầu ngón tay của bà Thanh. Dù đã
chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng tôi vẫn bị sốc trước cái tát giáng trời của bà.
- Lâm! Mày vừa nói cái gì? - Lần này đến lượt mẹ tôi điên!
Tôi chưa kịp trả lời câu hỏi của mẹ tôi thì ngay lập tức thấy bà Thanh lao
vào, lôi xềnh xệch Thanh Mai ra khỏi người tôi.
- Con Thanh Mai, mày ra đây, mày ra đây cho tao!
- Mẹ ơi! Con biết lỗi rồi!... Mẹ ơi!...
Tôi muốn giữ lấy cô ấy, nhưng bà Thanh đã ném ánh mắt giận giữ vào tôi:
- Cậu Lâm! Tôi nghĩ cậu là người tử tế nhưng hoá ra cậu cũng chỉ như bao
thằng đểu khác. Tôi tưởng cậu hiền lành, tử tế, yêu con Thanh Trúc nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.