VỢ TÔI LÀ QUÝ NỮ CỔ ĐẠI - Trang 110

Ánh trăng chui ra khỏi mây, ánh vào mi mắt chính là gương mặt xấu xí

dữ tợn dưới ánh trăng sáng, xoang mũi tràn ngập mùi bùn đất tanh với mũi
hôi của tên nam nhântrênngười.

Nhưngcôkhôngmuốn nhắm mắt lại, chỉ trừng mắt nhìnhắn, ánh mắt u

ám tràn ngập hận ý.

Đột nhiên,cômở to hai mắt nhìn.

mộtđôi tay thon dài, trắng nõn, nắmmộtlưỡi dao như lá liễu, lặng

yên,khôngmộttiếng động đưa đến trước cổ tên kia màhắnkhônghề có cảm
giác,nhẹnhàng cực kỳ thong thả, rất nhanh chóng hạmộtđao.

Dưới ánh trăng ánh sáng của lưỡi dao sắc lạnh. Đảomộtcái liền

xuấthiệnvệt máu.

Máu tươi phun tung toé, nét mặthắnta vẫn như cũ, hưng phấn dữ tợn

vớimộtchútkhôngdám tin, liền ầmmộtcái ngã xuống đất.

Lộ ra hình dáng thon dàiđanglau lưỡi dao.

Cố Hàm Sương nằmtrênmặt đất, thở hổn hển, cả người cứng đờ.

Nhưng nàng cũngkhôngcó thả lỏng vìđãthoát ly khỏi hiểm cảnh, liền cảnh
giác nhìn thân ảnh đen kai.

“Nhân loạithậtxấu xí.”âmthanh khàn khàn thuần hậu, giống như loại

rượu ngon năm xưa.

Nhất cử nhất động, với bộ dạng dễ dàng lấyđitính mạng con người kia,

đều mangmộtloại ưu nhãđãkhắc vào cốt tủy.

Ám dạkhôngthể trở thành trở ngại củahắn.

hắncũngkhôngnhìn Hàm Sương,mộtchân đá thi thểtrênmặt đất lăn lại,

từtrênnhìn xuống dưới. Cố Hàm Sương nhìn sườn mặthắnở dưới ánh trăng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.