VÕ TRƯỜNG TOẢN - Trang 29

sinh con trai hay con gái. Câu tục-ngữ ấy cũng như câu chữ nho : « Nữ sinh
ngoại hướng »
là con gái sinh ra thì hướng ra bên ngoài.

27

Giải-thích thành-ngữ « trở vỏ lửa ra » kể trên đây, xuất xứ chính do

Trịnh hoài Đức đã ghi lại trong « Gia-định thông chí » của Trịnh soạn.

Mỗi một việc gì qua mắt, vào tai, Trịnh đều để ý ghi nhớ rồi dùng văn-

chương làm phương-tiện truyền lại đời sau kiến-văn của mình ; bởi thế văn-
chương của Trịnh tuy thiếu vẻ đẹp song về đường thực-dụng, thật có ích.

2) TRỊNH HOÀI ĐỨC ĐỐI VỚI NHÓM « CHIÊU-ANH-CÁC »

Trong « Nam-kỳ tuần báo » số 51 ngày 9-9-1943, ông Hồ văn Trung

viết : « Văn-đàn của nhóm Chiêu-anh-các là tầng thứ nhất của đài văn-học
Nam-Trung, và nhờ họ Mạc mà đã được vẻ-vang cứng-cỏi ».

Thật thế. Từ sau khi Mạc Cửu mất, con là Mạc thiên Tích nối nghiệp,

được chúa Nguyễn-phúc Chu phong làm đô-đốc trấn Hà-tiên (bính-thìn
1736), mới họp các văn-nhân học-giả bốn phương, lập một văn-đàn lấy hiệu
là « Chiêu-anh-các ». Văn-đàn ấy đã làm cho miền Nam nước Việt nổi tiếng
phong-lưu tài-vận một thời.

Non nước Việt-nam đã cảm-hóa được tâm-hồn những di dân nhà Minh

chẳng ít. Những nhân-vật về sau họ Mạc, như Trịnh hoài Đức, Phan-thanh-
Giản thật sự thì vẫn là người Minh-hương lập nghiệp lâu đời ở nước ta rồi
đồng-hóa, hấp-thụ văn-hóa Việt sâu-xa đến nghiễm-nhiên là người Việt trăm
phần trăm chịu ảnh-hưởng văn-hóa Việt.

Trong bài « Lộc-trỉ thôn cư », một trong mười bài vịnh cảnh Hà-tiên,

chính Mạc thiên Tích đã công-nhiên nhìn-nhận nền văn-hóa Việt đã chinh-
phục được tâm-hồn mình :

« Duỗi co chẳng túng càn-khôn hẹp,
Ngửa cúi vì tuân giáo-hóa lành ».

Ấy là họ Mạc đã thành-thật nhìn-nhận : càn-khôn chẳng hẹp, duỗi co

chẳng túng, nghĩa là bờ cõi nước Việt ta đã rộng đẹp đến làm thỏa-mãn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.