VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 151

“ Một đời anh danh của ta đều đặt trên người ngươi hết đó.” Tiểu Khai

cắn răng nói: “ Nếu ta thua, ta sẽ làm cho ngươi đẹp mắt.!”

Bốn người một lần nữa đi trở về mũi thuyền, ngoại trừ Đạo Nhĩ, còn ba

người đều cúi đầu không nói, mặt của mọi người đều hồng hồng, không khí
xấu hổ lan tràn lặng lẽ, Tiểu Khai vốn muốn nói với Tiêu Vận vài câu
nhưng vừa rồi lại bị nàng xem phải thứ không nên xem, chợt cảm thấy
trong bụng có chút rung động, mà Tiêu Vận lại là một cô gái, càng cúi thấp
đầu, không còn bộ dáng phong lưu mấy ngày trước, nên khi Tiểu Trúc nhìn
thấy bộ dáng họ đi ra thì cảm thấy là lạ, chạy tới giữ chặt Tiểu Khai nói: “
Ai thắng?”

“ Anh thắng.” Tiểu Khai nhìn lén Tiêu Vận đỏ mặt nói.

“ Cái..kia..” Tiểu Trúc lặng lẽ nói bên tai Tiểu Khai: “ Tiêu tổng giám

đều thấy được?”

“ Ân” Tiểu Khai nói nhỏ: “ Đều thấy được.”

Vì thế Tiểu Trúc nhéo vào tay Tiểu Khai một cái sau đó cười hì hì níu

tay hắn: “ Vừa rồi xem như giáo huấn, bây giờ chúng ta đi làm thôi.”

“ Đừng nóng vội.” Tiểu Khai đắc ý nở nụ cười: “ Ta còn có một đại sự

muốn làm, ta phải tiếp thu chiếc du thuyền này.”

Trữ Nguyện cũng là một hán tử, sự thật mặc dù đối với vị thiếu gia nhà

giàu như hắn mà nói du thuyền cũng là sự tồn tại xa xỉ, chẳng những phải
mua mất bảy tám trăm vạn Mỹ kim, hơn nữa hàng năm còn phải bỏ ra năm,
sáu mươi vạn Mỹ kim để bảo dưỡng du thuyền, có thể nói chơi chiếc du
thuyền này tuyệt đối là chỉ có siêu cấp phú hào mới có khả năng nhưng hắn
nhất thời xúc động đem chiếc du thuyền ra đánh cuộc, vậy cũng có khí
phách mà chịu thua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.