Vô luận thế nào , thù oán tan rã, coi như mĩ sự.
Tiểu Khai lại đảo thần niệm một lần , thấy Trí Tuệ Thần .
Trí Tuệ Thần năm đó ở ma giới giống nhau , bày ra một ảo cảnh ở ngay
trước mặt Triệu Vô Danh , Triệu Vô Danh lại không hề thấy hắn , Tiểu Khai
trong lòng buồn cười , kéo Hoàng Bội cùng Tiểu Trúc vào , giờ phút này Vô
Tự Thiên Thư Đệ tứ trang có thể tra cơ mật của Ngũ Giới , Tiểu Khai dễ
dàng tra được khẩu quyết tiến vào , làm cho cái lá chắn màu tím tách ra ,
mang theo hai nàng lóe lên đi vào , thần lực phát động trực tiếp vào bên
trong ảo cảnh Trí Tuệ Chi Thần .
Trí Tuệ Thần nhất thời phát hiện , chứng kiến Tiểu Khai dẫn theo Thiên
Ma , lắc đầu : “ Xem ra ngươi muốn giết hắn a “
Tiểu Khai gật đầu nói : “ Thiên MA so với Cửu Thiên Huyền Nữ còn
thâm độc hơn nhiều , hắn không thể không chết .” liền đem truyện tốt của
Thiên Ma từ đầu tới cuối kể ra hết .
Trí Tuệ Thần nghe được biến sắc liên tục , Tiểu Khai chưa nói xong hắn
đã hét lên : “ Đáng chết ! Nhất định phải chết !”
Tiểu Khai cười nói : “ Nên chết , nhưng ta không thể giết , cho nên mới
đem hắn tới đây “
Trí tuệ thần ngẩn người , chợt nói : “ Chẳng lẽ ngươi muốn dùng cỗ khí
tím cổ quái đó đối phó hắn ? cái đó tương đối cổ quái , ngay cả thần lực của
ta cũng không vào được , mấy vạn năm trước từng thử sờ soạng chút bên
ngoài , cơ hồ ta phải bán mạng già .”
Đến phiên Tiểu Khai sững sờ : “ Ngươi không phải ba tháng trước biết
ta muốn đến Thiên Nhân Chi Giới sao ? Như thế nào mà bên trong cái gì
cũng không biết ? “