VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 322

“ Nga, nguyên lai Luyện Yêu Lô này hình dáng như vậy a...”

“ Oa, phi kiếm của Tuyết Phong chưởng môn đẹp quá a, vừa thấy là biết

thường xuyên dùng tới!”

“ Ân, Lam Điền Ngọc chưởng môn thật ra cũng phong vận lắm, chuôi

kiếm kia quấn chỉ thật là xinh đẹp.”

“ Kháo, Thiên Sơn Diệt Sát Sanh vẫn luôn xưng là mình dùng phi kiếm,

nháo cả nửa ngày thì ra là gạt người nga, đây rõ ràng là một cây gậy sắt,
mệt cho hắn còn có xước hào là Quân Tử kiếm nữa.”

“ ***, sao ta lại nhìn thấy dạ minh châu trên phi kiếm do sư đệ dùng lại

giống như ta đem tặng cho vợ ta, hừ hừ, xem ra có gian tình!”

.......

Trong lúc này có vài người vừa cảm thán thì Vô Tự Thiên Thư bắt đầu

phát uy. Trên đỉnh núi tràn ngập mây mù màu trắng đang phảng phất như
rác rưởi gặp máy hút bụi, bắt đầu thành một sợi chỉ dài bị Vô Tự Thiên Thư
hấp thu vào, cả quá trình đều rung động, sợi chỉ kia thô kệch chừng ba bốn
trượng, bay nhanh tới Vô Tự Thiên Thư tụ tập lại, thoạt nhìn y như một con
cá to đang há miệng lớn hút lấy dòng nước toàn bộ hấp vào miệng.

Cả quá trình giằng co ba, bốn phút, mà trong khoảng thời gian này, tất cả

người tu chân đều bị ngây ra, bọn họ trơ mắt nhìn mây mù trắng trên đỉnh
núi bị quyển sách nho nhỏ này hấp thụ hoàn toàn sạch sẽ, một chút cũng
không còn, trên Thiên Đô Ẩn phong, có lẽ mấy vạn năm qua, cũng là lần
đầu tiên sạch sẽ như thế, trong suốt như thế, dù cho một chút mây mù cũng
tìm không thấy nữa. Vô số pháp bảo dưới ánh mặt trời lóe sáng rực lên.

Sau một khắc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.