VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 325

“ Khái..khái..này..bần đạo không sợ.” Tùng Phong dày mặt nói: “ Bần

đạo đã già rồi, đối với việc sinh tử, trước giờ vẫn thấy phai nhạt.”

Tùng Phong nghĩ rằng Tiểu Khai đang muốn từ chối, vậy chuyện hôm

nay rõ ràng hắn cố ý phá hư, đã là cố ý phá hư thì có phải là khi dễ chủ nhà
là mình không, vậy thì mình không thể mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua được.

Nhưng, ai biết Tiểu Khai lại lập tức thống khoái đưa sách qua: “ Vậy

cho ngươi xem.”

Tùng Phong đạo trưởng nửa tin nửa ngờ cầm quyển sách trong tay, còn

chưa suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc tại sao lại thế này, hắn cúi đầu cầm sách lật
qua lật lại cả nửa ngày, vẫn nhìn không ra một chút đầu mối, thử dùng
nguyên khí nhập vào trong sách thử cảm ứng một chút, kết quả quyển sách
cũng như những quyển sách tầm thường, hoàn toàn đúng là vật chết.

“ Chẳng lẽ bị hắn giở trò? Không nhanh như vậy đâu, hắn cũng không

phải thiên vương chi vương.” Tùng Phong đạo trưởng buồn bực trả lại sách
cho Tiểu Khai: “ A a, là bần đạo quá đa tâm.”

Tiểu Khai không để ý tới chuyện này, chỉ kỳ quái giương mắt nhìn hắn:

“ Di, kỳ quái nga, sao trời phạt còn chưa tới, rõ ràng lần trước tới rất nhanh
nha.”

“ Ngươi nói cái gì?” Tùng Phong đạo trưởng không có nghe rõ ràng, còn

đang nghiêng đầu muốn cúi tới chút nữa, bỗng nhiên nghe được trên tinh
không một tiếng sét đánh, tạc đến cả đỉnh núi bị chấn động, sau đó một cỗ
hơi nóng hổi bổ thẳng tới ót, hai lỗ tai cơ hồ bị chấn điếc, thân thể nhỏ gầy
khô héo bị một cỗ lực lượng thật lớn tạc văng xuống, “ xích” một tiếng, núi
đá cứng rắn lại bị lún xuống ba tấc, hai chân hắn vừa lúc dẫm trúng cái hố
đó.

“ Xem, trời phạt đến đó!” Tiểu Khai vỗ tay một cái: “ Các ngươi xem,

không phải ta nói hoang a. Các ngươi cần phải làm chứng cho ta, nếu hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.