VÔ TỰ THIÊN THƯ - Trang 348

đến đây, nhìn thấy bốn tiểu hài tử, vì vậy người này hỏi tiểu hài thứ nhất: “
Bình thường ngươi thích nhất là làm gì?”

Tiểu hài cười hì hì nói: “ Ta thích nhất là ném tảng đá xuống sông.”

Tên ăn mày rất kỳ quái, nghĩ thầm: “ Ngươi ném tảng đá xuống sông

làm gì a?”

Vì vậy hắn lại hỏi tiểu hài thứ hai, kết quả tiểu hài cũng nói: “ Ta cũng

thích ném tảng đá xuống sông.”

Tên ăn mày hỏi hài tử thứ ba, cũng trả lời giống vậy, vì vậy hắn nghĩ

thầm, trong thôn này thật quá lạc hậu, không có gì chơi, tiểu hài tử cũng chỉ
có thể chơi tảng đá, vì vậy hắn cười tủm tỉm hỏi tiểu hài thứ tư: “ Bình
thường chắc ngươi cũng thích ném tảng đá xuống sông chứ?”

Tiểu hài này u oán nhìn hắn, thấp giọng nói: “ Ta...ta...chính là tảng

đá...”

Tiểu Khai một hơi nói xong, còn có âm thanh lên xuống bổng trầm, tay

hươ nhanh, tự cảm thấy cảm giác rất tốt, trừng mắt nhìn bốn lão nhân, bốn
lão nhân cũng không hề nháy mắt một chút, gương mặt vẫn lạnh như băng,
hừ cũng không hừ một tiếng.

Tiểu Khai cắn răng, con mắt xoay chuyển một vòng, nghĩ thầm: “ Chẳng

lẽ bốn lão già này thích điều gì đó đặc sắc, ta phải kể thêm mới được!”

Vì vậy Tiểu Khai lại bắt đầu: “ Trước đây có một nòng nọc, có một cuộc

sống thật khoái hoạt ở trong nước, kết quả là, có một ngày có một nữ hài tử
đến sông bơi lội, con nòng nọc nghĩ ra là chui vào hạ thể của cô gái...” Nói
đến đây, Tiểu Khai trộm nhìn vẻ mặt bốn lão nhân, phát hiện khóe miệng
của bốn lão già này có chút nhúc nhích, trong lòng không khỏi vui vẻ, tiếp
tục nói: “ Vài ngày sau đó, con nòng nọc đã chết, bên cạnh thi thể của nó có
lưu lại một phong di thư, bên trong viết: “ Từ khi đi vào nơi này, mỗi ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.