VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 12

tôi đã nói chuyện rất nhiều lần với cô.

- Ồ, rất hân hạnh - Thoại nói bằng tiếng Anh và tiến lại trước tôi.

Thoại đưa tay ra bắt tay tôi.

- Rất hân hạnh được gặp ông - Tôi nói.

- Ồ, cô nói tiếng Việt. Cô là người Việt?

- Tôi đến vì ông là đồng hương chứ không phải vì thứ rượu pha của

ông.

- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Mời cô vào nhà. Mời ông Kenđơ.

- Tôi xin giới thiệu với ông Thoại - Kenđơ nói khi chúng tôi đã ngồi

xuống ghế - Đây là cô Phụng, một người bạn của tôi từ hồi ở Sài Gòn. Và
đặc biệt hơn, Phụng chính là nhà báo Hải Âu.

- Ô, thế thì tôi biết. Tôi biết. Tôi có đọc những bài viết của cô ở Sài

Gòn. Bây giờ gặp nhau ở đây, thật không ngờ. Mừng quá! Nào, xin nâng
cốc chúc mừng cuộc hội ngộ này!

- Tôi không nghĩ một tướng lĩnh cao cấp như ông bây giờ lại sống yên

tĩnh như thế này và bàn tay quen cầm súng của ông lại pha được thứ rượu
ngon như thế.

- Cô Phụng quá khen. Tôi vốn là người bình thường nhưng rất phức

tạp - Thoại nói và hơi ngả người ra sau ghế - Tôi mất Tổ quốc, tôi mất tất
cả. Tôi chỉ còn lại lòng lương thiện.

- Nhưng không yên tĩnh - Tôi nhìn Thoại nói chen vào.

- Đúng thế. Tôi luôn cảm thấy cô đơn - Thoại buồn rầu.

- Thế nào, ở đây ông cảm thấy dễ chịu chứ? - Kenđơ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.