VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 16

(1) Weekend: ngày nghỉ cuối tuần.

(2) Goodnight: Chúc ngủ ngon.

(3) Goodnight, see you tomorrow: Chúc ngủ ngon, mai sẽ gặp nhau.

Tôi khoác túi đi lên nhà. Khi tôi đang tìm chìa khóa cửa thì Giôn xuất

hiện sau tôi:

- Chào Phụng. Cô đi nghỉ vui vẻ chứ?

- Ôi, Giôn! Cám ơn, tuyệt vời. Anh chưa đi ngủ à?

Hỏi xong tôi biết mình vô duyên. Anh thường cảm thấy hoảng sợ khi

đêm đến. Những ngày đầu ở đây, khi đi đâu về tôi đều thấy Giôn ngồi trước
cửa nhìn tôi. Cái nhìn lạ thường cứ quấn lấy tôi. Đầu tiên tôi thấy khó chịu,
nhưng sau thì sợ. Tôi sợ vì thấy trong đôi mắt của anh có điều gì đó không
bình thường. Tôi gọi điện cho Kenđơ với mục đích nhờ hắn ta tìm hiểu lai
lịch của Giôn và cũng cố lộ vẻ “ngây thơ” của tôi cho hắn. Sau đó tôi được
biết Giôn là cựu binh ở Việt Nam về. Anh từng tham chiến ở Đà Nẵng.
Cũng như bao cựu binh Mỹ khác, anh bị những cơn ác mộng của chiến
tranh Việt Nam hành hạ. Anh sống như người bị bệnh tâm thần. Đêm đêm
anh hoảng hốt, giật mình tỉnh giấc và rú lên man dại.

- Đưa tôi mở giùm nào - Giôn nói khi thấy tôi loay hoay với ổ khóa.

- Được rồi, cám ơn anh - Tôi cười - Mời anh vào nhà. Ta uống với

nhau chút gì nhé!

- Phụng đi nghỉ đi, đường xa chắc mệt.

- Không sao đâu. Tôi muốn nói chuyện với anh.

Chúng tôi ngồi trong phòng khách nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.