VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 182

cầu xin ông che chở cho một con người. Thấy ông ngồi bất động, chàng trai
lại khóc và nói: "Ba ơi, má mất rồi...".

Ba ơi!, ông lẩm bẩm như người ngủ mê, nhắc lại tiếng gọi của chàng

trai.

- Ba hãy thứ lỗi cho má. - Chàng trai van nài.

- Ba cho con về ở với ba. Ba đừng bỏ con.

Ông Miêng nhìn chàng trai. Nếu lúc này ông nói ra sự thật cũng có

nghĩa ông đã đập tan mọi hy vọng và sự chờ đợi của nó. Nghĩa là, ông
không chấp nhận lời cầu xin của một người đàn bà tội nghiệp trong cơn hấp
hối. Và cũng chính, sự xuất hiện của chàng trai đã làm ông thấy cô đơn hơn
bao giờ hết. Nếu bây giờ chàng trai bỏ đi, ông sẽ gục ngã không thể đứng
lên được bởi chính sự cô đơn mà bấy lâu nay ông cố vùng vẫy chống chọi.
Khi chỉ có mình ông, ông không nhìn thấy hết sự cô đơn. Nhưng khi có một
con người khác đứng trước mặt ông, ông mới nhìn thấy toàn bộ sự cô đơn
khổng lồ của mình. Lúc này nhìn ông như một người cổ xưa, không tuổi tác
và lặng phắc như đá. Bỗng từ trên những đỉnh đồi, gió ào ạt đổ về. Ngọn
gió lớn cuồn cuộn thổi qua hai người. Trong tiếng gió vọng lên những tiếng
thì thầm bất tận. Ông Miêng chống gối đứng dậy. Ông bước đến chàng trai.
Chàng trai đỡ lấy ông. Ông thấy hơi người ấm rực từ chàng trai phả vào cơ
thể ông đang run lên như một cơn sốt rét. Ông quờ tay ôm lấy chàng trai và
kêu lên như một tiếng rên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.