VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN
Nguyễn Quang Thiều
www.dtv-ebook.com
Mùa Hoa Cải Bên Sông
Đêm xuống. Con thuyền neo lại giữa sông.
Ngọn lửa bếp trên mu thuyền hằn một vầng sáng dịu dàng xuống mặt
nước. Người trong xóm trại trên bến Chùa không biết con thuyền từ đâu
đến neo lại trên khúc sông này đã hơn một tháng nay. Hằng ngày những
người trong gia đình trên chiếc thuyền ấy làm một công việc là lấy cát rồi
bán cho các gia đình trên thị trấn nhỏ bên kia sông đang thi nhau xây nhà.
Hơn một tháng không ai thấy những người trên chiếc thuyền lên bờ. Họ đội
cát bằng những cái thúng to, đi nhún nhảy trên tấm ván. Khi đến đầu mép
ván gối lên bờ, họ đổ cát xuống bãi cỏ cho người mua, bàn chân không hề
chạm vào mặt đất. Hàng xóm của họ là những chiếc thuyền đánh cá, thuyền
chở hàng thuê v.v...
Chủ chiếc thuyền cát là một ông già ngoài sáu mươi mốt, mái tóc dài
được búi gọn trên đầu, chòm râu bạc xòa che gần kín vồng ngực gồ lên như
tảng đá. Đôi vai ông u lên, đỏ sậm và rạn như vai trâu cày. Cơ thể ông đanh
lại như đá tạc. Nhưng đôi mắt thì khác, đôi mắt lúc nào cũng u buồn, ngơ
ngác như vừa đánh mất một điều gì.
Ông Lư (ông già chủ thuyền) ngồi im lặng trên sàn gỗ ở mui thuyền.
Bên cạnh ông là một quả bầu khô lớn đựng rượu, một thứ rượu do ông cất
lấy ngâm với củ cỏ gấu, loại củ già đen bóng như sừng. Trước ông là một
đĩa cá sông nướng và một chiếc rổ con đựng những con trùng trục đã hấp
chín với gừng khô. Chiều nào ông cũng ngồi uống rượu như thế cho tới
khuya và không hề động đến một hạt cơm. Chỉ những đêm mưa bão ông
mới chịu ở trong chiếc nhà thuyền.