VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 208

đêm qua anh đã gặp một người con gái như thế không? Thao chờ mãi và
cuối cùng anh buồn bã trở lại bãi hoa cải. Bên luống hoa vẫn còn in những
dấu chân. Và cạnh đó là những cánh hoa cải rụng lấm tấm vàng.

Rồi vào một đêm sau đó ít ngày, Chinh lại chèo chiếc mủng nhỏ lên

bờ. Họ đứng nhìn nhau trong ánh sáng mờ mờ của trăng bị mây mỏng che
khuất. Họ chưa biết gì về nhau nhưng cả hai đều nhận thấy có một cái gì đó
mỏng, trong suốt đang đan quấn vào họ như tơ nhện.

- Bố em đi rồi - Chinh thì thào.

- Đi đâu?

- Bố đi có việc mấy ngày tận cuối sông.

- Đêm nay em ở lại trên bờ với anh nhé. Em đừng về.

- Bữa trước ở dưới thuyền em nhìn thấy anh, nhưng em không dám ra.

Nếu anh nhìn thấy em anh gọi thì bố em giết chết em.

- Sao lại giết? - Thao hỏi và bật cười.

- Thật đấy - Cô nói và nhìn anh bằng đôi mắt buồn, rồi cầm tay anh đi

về phía bãi hoa. Họ ngồi xuống giữa những luống hoa cải. Hơi thở họ phả
nóng mặt nhau. Xung quanh họ hoa cải vàng lấp lánh dưới trăng.

- Anh yêu em! - Anh nói như phải cố gắng hết sức mình. Cô nhìn anh

lặng lẽ như không hiểu điều anh nói. Anh nâng gương mặt cô lên:

- Anh yêu em.

Chinh vẫn im lặng. Gương mặt cô như đang ngủ trong lòng đôi bàn

tay anh, anh cúi xuống hôn cô và thấy cô rùng mình. Đôi môi cô khẽ mím.
Cô không biết đó là tình yêu. Cô thấy rằng ngực cô bị nén chặt. Người cô
bừng nóng. Cô cảm thấy hơi ấm của mẹ cô từ những năm tháng xưa đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.