VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 249

một bếp lửa trong đêm mưa bão lớn và ở trong một cái điếm canh đê chơi
vơi như thế này. Cô nhìn người đàn bà điên và nhoẻn cười.

- Cháu cám ơn bà, bà ạ.

Người đàn bà nhe răng ra cười. Bà ra hiệu cho cô cởi quần áo và chỉ

vào ngọn lửa.

- Vâng, vâng - Cô vội vã trả lời. Cô hiểu ý bà. Cô ngượng ngùng cởi

áo và vắt kiệt nước. Bà bỏ thêm những que củi vào bếp. Một lát sau ngọn
lửa bùng cao lên. Bà đứng dậy và lấy thêm chiếc áo rách nát như một mớ
giẻ lau đưa cho cô và ra hiệu cho cô mặc áo vào.

- Mưa lắm - Bà chợt cất tiếng nói. Lúc này cô mới biết là bà không bị

câm.

- Cháu cảm ơn bà, cháu xin bà. - Cô nói và loay hoay mặc chiếc áo

vào người. Khi da thịt cô chạm vào những sợi vải thì cô thấy trong người
ấm rực lên. Bà nhìn cô, đôi mắt sáng lên sự thích thú dài dại. Rồi bà chỉ vào
góc điếm có lót những tàu lá chuối khô và nói:

- Ngủ đi.

- Bà ngủ đi. Cháu ngồi đây cũng được.

Bà xua tay như không đồng ý và rối rít ra hiệu cho cô đi ngủ. Vì quá

mệt mỏi và cũng vì cô cảm thấy yên tâm lạ thường. Cô đi lại ổ lá chuối và
nằm xuống. Bà nhìn cô và bật cười khanh khách.

Chỉ một lát sau cô đã chìm vào giấc ngủ ngon lành. Gương mặt ngây

thơ và ngơ ngác của cô nghiêng về phía bếp lửa. Người đàn bà điên đứng
dậy đi quanh bốn góc tìm bất cứ cái gì có thể bỏ vào bếp được. Ngọn lửa
vươn cao hơn một chút tỏa ánh sáng hồng hào trên gương mặt cô. Bà đi
như bò đến bên cô và ngồi xuống. Bà nhìn trân trân vào gương mặt cô. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.