VÒNG NGUYỆT QUẾ CÔ ĐƠN - Trang 47

- Cô sẽ tự tìm hiểu lấy.

Khi chúng tôi đến ngôi nhà của nạn nhân thì chỉ còn lại rất ít người ở

đó. Tôi gặp Biền ở cửa. Hắn nhe răng cười và nói:

- Nhà báo đến muộn quá. Tất cả đã được đưa đi.

- Tôi làm báo viết. Anh có biết gì về vụ này không?

- Tôi nghe sơ sơ - Biền nhún vai - Họ là cộng sản nằm vùng.

- Anh tin như thế chứ?

- Tôi nghe vậy. Mà cô tìm hiểu chi cho mệt. Chúa gọi họ đi vì họ có

tội.

Tôi không hỏi gì thêm và đi vào nhà. Ở phòng khách có một cô gái

còn trẻ đang ngồi khóc, đầu tóc rũ rượi.

- Em là người trong gia đình này ư? - Tôi ôm lấy vai cô gái.

- Dạ - Cô gái nấc lên.

- Khi bọn giết người đến, em ở đâu?

- Em đi Orange chơi với bạn.

- Bây giờ em sẽ sống thế nào?

- Em không có biết. Em sợ... họ sẽ giết em. Em biết họ.

- Sao em biết?

- Họ đã đến đây nhiều lần. Sau những lần ấy, bác em sợ lắm.

- Em có nhớ mặt một tên nào không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.