VÒNG TAY SAMURAI - Trang 69

thuyết của tôi, những nhân vật được yêu đều rất gầy. Tuy nhiên, không nên
kết luận rằng với tôi cứ gầy là đủ. Cách đây hai năm, có một cô nàng ngốc
nghếch, tôi sẽ không nêu tên cô ta đâu, đến trình diện tôi, với danh nghĩa
mà tôi muốn lờ đi như không biết. Thấy tôi ngạc nhiên, cô nàng quay một
vòng trước mặt tôi để khoe vẻ mảnh khảnh rồi, tôi xin thề là cô nàng đã nói
thế này:

- Chị không thấy tôi giống một trong những nhân vật nữ chính của chị à?

Hè 1989, tôi bỏ rơi chàng người yêu gầy guộc một tháng: Juliette và tôi về
lại nơi ngày xưa gia đình tôi từng ở.

Tàu đưa chúng tôi về Kansai. Vùng này vẫn đẹp như xưa. Tuy nhiên, tôi
không mong cho bất kỳ ai một chuyến đi như thế này nữa. Hẳn phải có
phép màu nên tôi mới sống sót được sau thử thách đau lòng ấy. Không có
chị gái đi cùng, tôi sẽ chẳng bao giờ có đủ dũng khí để quay về nơi đã sống
qua tuổi thơ.

Không có chị gái đi cùng, chắc tôi đã chết vì buồn ở làng Shukugawa.

Ngày 5 tháng Tám, Juliette quay về Bỉ. Tôi đóng cửa trong phòng gào thét
lồng lộn như một con thú suốt nhiều giờ. Khi đã trút hết tiếng thét ra khỏi
lồng ngực, tôi gọi cho Rinri. Anh rất tốt bụng nên giấu không cho tôi thấy
anh vui, vì anh biết tôi đau khổ. Chiếc Mercedes trắng đến đón tôi.

Anh đưa tôi đến công viên Shirogane.

- Lần trước chúng mình đến đây cùng Rika, tôi nói. Trong lúc không có em,
anh có đi thăm con bé không?

- Không. Khi ở đó nó không còn là nó nữa. Nó đóng vai người khác.

- Thế anh làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.