VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 150

Vì vậy, tôi gắt:

- Nếu chú sợ hắn như vậy thì thôi đi... Về đi...Về mà thắp hương thờ hắn,
khấn vái hắn. Tôi không nhờ cậy gì được chú, tôi không tin được chú...Ðể
tôi rãnh tay đối phó với hắn. Quỷ hay là người, tôi cũng quyết hạ nó...

Tôi tưởng câu nói của tôi làm Bé Hiêu giận dỗi nhưng không, gã vẫn chỉ
rầu rĩ. Nhưng hắn nói:

- Ông không cần khích tôi. Tôi đã nói tôi ở bên cạnh ông, tôi sẽ có mặt bên
ông dù cho có chuyện gì xẩy ra chăng nữa. Có điều, tôi vẫn sợ.

Khi nói câu đó, thái độ và vẻ mặt của Bé Hiêu có một cái gì hiên ngang,
hào hùng làm cho tôi xấu hổ đến nóng mặt. Sợ nhưng vẫn quyết tâm, sợ
nhưng vẫn không lùi, Bé Hiêu mới thật sự là người can đảm cao độ, can
đảm đến cùng. Tôi xiết chặt tay gã.

- Xin lỗi chú. Nhưng nếu chú sợ thì tôi nguy...Phải không sợ mới hy vọng
thắng được kẻ thù chứ ?

Gã ngắt lời tôi:

- Ông không cần xin lỗi cũng như không cần khích tôi. Tôi sợ là vì ở đây có
rất nhiều chuyện, nhiều cảnh ông chưa thấy mà tôi đã thấy. Cũng nên đưa
ông đi để ông thấy vài cảnh, cũng không hại gì...Mấy giờ rồi ông?

- 11 giờ 20 - tôi đáp - chúng mình có hẹn lúc 12 giờ. Hơn nửa giờ chú đưa
tôi đi coi,có đủ không?

- Ðược chừng nào hay chừng đó. Ông bận bộ đồ xám này không được..Ông
nên thay bộ đen...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.