VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 180

Bé Hiêu khổ sợ nói như kẻ tuyệt vọng:

- Thiếu tá Huy Giang, cô Kiều Xuân..Thật trong đời tôi, tôi nói dối đã
nhiều song chưa bao giờ tôi thấy muốn nói dối bằng lúc nầy. Tôi rất muốn
nói rằng tôi chưa biết gì về bộ máy đó hoặc tôi đã xét nó và thấy nó là máy
bịp. Song rất tiếc...Sự thật là là tôi đã xem xét kỹ nó rồi và thấy nó không
có gì là khả nghi hết. Nó chỉ hoàn toàn một cái máy điện dùng để thay đổi
vị trí những bước châ vàng trên 21 bực thang...

Lời khai của Bé Hiêu làm tiêu tan hy vọng của tôi trong nháy mắt. Nếu Ma
Vương bịp, y chỉ có thể bịp với cái máy điện gắn gần ngay ngai vàng đó
của y. Nếu Y bịp, nhất định Y phải bịp bằng cái máy đó. Trong vài giây
đồng hồ, tôi hơi hận Bé Hiêu vì gã đã không tế nhị chối là gã không biết.
Nhưng ngay sau đó, tôi lại nghĩ khác: Bé Hiêu có quyền được nói sự thật.

Tôi gượng vui để nói với Bé Hiêu:

- Chú nói sự thật là đúng. Chúng ta đang hận vì bị Ma Vương lừa bịp, tất
nhiên chúng ta không thể bắt chước Ma Vương mà lừa bịp lẫn nhau. Dù
cho sự lừa bịp ấy có đem lợi đến cho chúng ta nhiều là chừng nào.

Bé Hiêu rên rỉ:

- Tôi muốn nói dối lắm Thiếu Tá ơi...Nhưng không nói được.

Bỗng dưng tôi nhận thấy Hải Tùng lại có thái độ khác lạ kỳ dị. Tôi tưởng
rằng sau khi nghe Bé Hiêu nói thế, lão phải tươi lên vì lòng tin ở Ma
Vương của lão không bị suy giảm, nhưng không, lão lại có vẻ xúc động và
khổ sở, bối rối hơn bao giờ hết.

- Hiêu, anh về đi – lão đột ngột nói – Tôi sẽ đưa ông Huy Giang về phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.