VÒNG TAY YÊU TINH - Trang 235

đừng nói gì đến chuyện cứu được cả Kiều Xuân và chiến thắng.

Tôi thấy lão nói đúng.

Thấy tôi có vẻ nghe lời, lão lại ưu ái tiếp:

- Hãy vui lên, hoặc hãy tỏ ra vui. Hãy sống như thường ngày. Tôi sẽ báo
cáo với Ma Vương là anh chỉ thấy lạ lạ, thấy tò mò về căn phòng kiếng đặc
biệt ấy chứ không tỏ ý gì bất mãn hay thương xót Phát. Tức là anh đã công
nhận Ma Vương có toàn quyền muốn bắt ai chết, ai đau đớn đến thế nào
cũng được. Anh muốn để cho Ma Vương biết như thế, nghĩ như thế về anh
hay anh muốn ông ta biết rằng anh phản đối ông ta và cảnh tượng Phát bị
giam trong phòng kiếng làm cho anh xúc động đến ăn không nổi?

- Ðược rồi – tôi nói với Hải Tùng – tôi nghe ông. Nhưng ông ở lại đây với
tôi cho đến gìờ ăn, được không? Chúng ta cùng xuống phòng ăn?

- Ðược – lão đáp – chúng ta cùng xuống uống rượu, đồng ý?

Tôi nhìn thấy khuôn mặt thiểu não của tôi hiện lên trong tấm kiếng trên tủ
rượu. Khuôn mặt trong kiếng ấy làm tôi nhớ đến cả ngàn khuôn mặt kẻ bị
trừng phạt mà tôi vừa thấy, và bàn tay cầm chai rót rượu vào ly của tôi lại
run lên đây đẩy.

Tôi quay mặt đi để khỏi nhìn thấy mặt tôi trong kiếng và nói:

- Tôi không bao giờ còn muốn soi kiếng nữa.

Tôi ngửa cổ uống cạn ly rượu.

Hải Tùng rót ly khác cho tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.