VÒNG XOÁY TỘI ÁC - Trang 322

37

E

lizabeth Waishkey cảm thấy những cơn run rẩy lan khắp cơ thể. Các cơ

phía sau lưng co giật khi cô tựa vào tường phòng khách của Sean
Wrentmore. Cổ tay cô ngứa ngáy trong chiếc còng. Hai chân cô duỗi thẳng
dọc theo thảm phòng khách, bị trói ở cẳng chân bằng băng dính điện, vẫn
còn co giật và run lên với những dư chấn nhẹ của cú giật.

Một chiếc đèn duy nhất thắp sáng căn phòng. Đó là chiếc đèn bàn có cái

chụp bằng vật liệu giống như da phơi khô. Nó tỏa ánh sáng vàng, dường
như run rẩy. Nhưng một lúc sau Elizabeth nhận ra ánh đèn, cô hoàn toàn
tỉnh. Sự run rẩy đó chỉ là trong tâm trí cô mà thôi.

Cô còn nhớ được một vài điều. Một vật màu đen và vàng trong tay Roy

Denham. Tiếng thét cô đã bật ra khi cảm thấy dòng điện chạy qua người.
Hai bàn tay cô nắm chặt bất lực trong khi Denham rút khẩu súng lục khỏi
bao súng cô đang đeo. Tiếng Denham: “Cô gái thân mến, thứ lỗi cho tôi
nhé.”

Sau đó hai chân cô chạm mặt đất, đầu gối run rẩy. Cánh tay cô co rút.

Khi đó chiếc còng tay đã bập vào. Chính là chiếc còng tay của cô, trong túi
da đeo ở thắt lưng. Sau đó cô đi lảo đảo qua bãi đỗ xe, Denham đi sát phía
sau, những ngón tay của ông ta y như những móng vuốt quắp chặt lấy da
thịt nơi cánh tay cô.

Bỗng nhiên ánh đèn hành lang bật sáng qua cửa căn hộ của Wrentmore.

David Loogan đứng ngay cửa ra vào, súng giương lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.