ngoài cửa. Họ quẳng vũ khí và nằm vật ra sàn nhà, người bị phủ đầy những
vết sơn đỏ. Tôi bật dậy, vùng ra ngoài, trong khi chạy tôi nhồi thêm băng
đạn mới vào khẩu súng.
Tôi nhớ trong căn tiền sảnh có một con mắt điện tử, tôi tránh tầm hoạt động
của nó nhưng bận tâm đến điều này là thừa. Chắc chắn hai người lính gác
đã báo động cho mọi người trong nhà, vì tôi nghe thấy những bước chân ở
tầng trên và những tiếng thét ngoài sân. Tôi lao ra ngoài cửa chính và chạy
như bay trên sân thượng về phía thảm cỏ. Chắc hẳn cửa chính bây giờ cũng
được canh phòng, như vậy tôi chỉ có thể chạy thoát theo con đường tôi đã
chui vào: vượt tường. Nhưng vừa được mấy bước, tôi đã thấy một nhóm
tuần tra gồm ba người quay vòng ở góc sân. Đám lính tuần nằm sấp xuống
và chuẩn bị nhả đạn từ những khẩu súng tự động. Tôi nhảy ra sau một chiếc
cột to và dày, những viên đạn bọc sơn lập tức bắn chi chít lên nền đá. Một
tay cầm khẩu AK-47 và bắn một tràng vào người họ, tay kia tôi vẫn lăm
lăm khẩu súng lục. Sau đó tôi chạy ào qua sân thượng và nổ súng liên hồi.
Tôi nghe thấy một tiếng thét ngỡ ngàng và đau đớn. Chắc hẳn một người
trong số họ đã trúng đạn của tôi. Ở rìa sân thượng, tôi nhào qua lan can và
lao vút đi trên mặt cỏ. Hai lính gác ôm súng máy rượt nhanh theo tôi,
những viên đạn cắm xuống mặt đất ngay bên hông tôi. Tôi quay lại và vừa
chạy, tôi vừa nhả những viên đạn cuối cùng trong khẩu AK-47. Không
trúng đích, nhưng họ phải nằm rạp xuống để tránh đạn và như thế, tôi có
thêm thời gian. Tôi đã chạy đến bên bức tường đổ bóng xuống bãi cỏ và hy
vọng cái bóng của nó sẽ khiến tôi ẩn náu được. Rồi tôi dừng lại và nạp
thêm đạn vào khẩu AK-47. Lấy cuộn dây ra, tôi quẳng qua tường và kéo,
nó mắc lại. Tôi choàng khẩu AK-47 và ba-lô lên vai. Đúng lúc ấy, bên tai
tôi vang lên một tiếng động khiến tôi lạnh toát người: đó là một chuỗi
những tiếng sủa của lũ chó săn đang giận dữ đên cùng cực!
Họ đã đuổi gần kịp tôi, ngày càng gần!
Tôi hoảng hốt trèo lên bức tường. Nỗi sợ hãi khiến tay tôi như không còn
sức lực, chân tôi trượt lên nền đá. Một tiếng kêu chứng tỏ họ đã thấy tôi. Lũ
chó ngày càng tiến đến gần tôi. Tôi tuyệt vọng bám vào bờ tường và ngã
vật xuống nền đất ở phía bên kia. Chỉ một thoáng sau đó, lũ chó đã gào rú ở