VỤ ÁN MẠNG HOÀN HẢO - Trang 154

— Bởi ông cấm chị tôi. Angela đã viết thư cho tôi nói ông không thích

gặp những người bà con bên vợ. Và chị đã tha thiết yêu cầu tôi đừng nhắc
tới chuyện này.

— Thì ra vợ tôi viết vậy. Còn với tôi, Angela đơn giản nói gia đình chẳng

còn ai. Trước khi thám tử báo cáo về cô, tôi hoàn toàn không biết có cô trên
cõi đời này. Tôi chẳng hay biết gì về những lá thư của vợ tôi. Hẳn Angela đã
giấu tôi.

— Nhưng tại sao? Điều này thực vô nghĩa.
Carlo Albertini buông tiếng thở dài. Ông bỗng tỏ ra mệt mỏi:
— Cô đã không tin khi nói rằng điều này thực vô nghĩa. Làm sao Angela

có thể làm việc có ý nghĩa, khi cô ấy bị điên?

— Điên!
— Tâm thần phân liệt và chứng lo cuồng bị ngược đãi… Căn bệnh được

phát hiện sau đám cưới của chúng tôi không lâu. Tôi đã mời những giáo sư
giỏi nhất của nước Ý, và cả của thế giới. Không ai cho tôi tia hy vọng nhỏ
nhoi nào. Bệnh của Angela cứ thế phát triển cho đến một hôm cô ấy tự kết
liễu đời mình mặc dù mọi đề phòng.

— Không thể như vậy được!

— Tôi biết cô nghĩ gì: nếu đó đúng là sự thực, rồi cô sẽ từ từ hiểu ra. Tôi

đã tốn biết bao nhiêu tài sản để cố giữ cho cô ấy có vẻ ngoài bình thường.
Bác sĩ, y tá luôn ở bên cạnh vợ tôi. Khi cần tiếp khách, họ cho cô ấy dùng
thuốc thích hợp và không ai nhận thấy điều gì bất thường… Về phần các gia
nhân, họ đều biết. Nhưng tôi trả họ đủ tiền để họ giữ im lặng. Hẳn cô cũng
rõ điều này.

Paola Ambrosio khó trấn tĩnh tinh thần trước những gì nhà tỉ phú vừa tiết

lộ. Một câu hỏi đến tự nhiên:

— Tại sao ông lại làm như vậy?

— Hẳn cô dễ dàng nghĩ rằng tôi sợ scandal, do vị trí xã hội của tôi.

Nhưng thật ra còn lý do khác quan trọng hơn. Tôi muốn hình ảnh của
Angela không bị vấy bẩn dưới mắt mọi người. Tôi rất yêu chị cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.