VỤ ÁN MẠNG HOÀN HẢO - Trang 53

Người ta tranh nhau mua tranh với giá cao. Phòng tranh chém phân nửa

tiền, và Jane cùng với Vita chia nhau phần còn lại, dù vậy hai người vẫn
thừa sức chi tiêu thoải mái, kể cả tiền ma tuý cho Vita. Thỉnh thoảng Jane
bắt gặp Vita trên báo, chụp ảnh chung với các ngôi sao màn bạc hay vài
nhân vật nổi danh khác. Những lúc ấy bà thường thở ra, vẻ buồn chán lẫn
thất vọng, suy nghĩ mênh mông…

Rồi một bữa nọ Jane gọi điện thoại đến khách sạn sang trọng SoHo để lấy

chữ ký của Vita trong hợp đồng mới, do hợp đồng cũ đã hết hạn. Phòng của
Vita nằm trên lầu ba. Jane hồi này không thích gặp Vita chút nào. Bà ngày
càng ghét cô gái, đúng hơn là ganh ghét. Bao nhiêu công sức của bà bỏ ra,
cuối cùng Vita hưởng gần hết. Đã vậy, cô gái ngày càng tỏ thái độ coi
thường bà. Hình như càng ngày Vita càng rơi vào con đường nghiện ngập
khi có tiền một cách thoải mái. Bà cũng thường thấy Vita kết bạn với những
gã bậm trợn, tóc đuôi ngựa, cánh tay đầy những hình xăm vằn vện.

Tuy vậy, bữa nay lúc Vita mở cửa cho bà, phòng không có ai khác; cũng

không có mùi ma tuý mà thay vào đó là mùi dầu lanh và mùi dung môi dùng
pha màu vẽ.

Trong phòng ngổn ngang giá vẽ, cọ vẽ, vải bạt nhoè nhoẹt đủ thứ màu.

Rồi hộp màu, thứ Jane thường dùng. Có một bức tranh – nếu có thể gọi đó là
tranh – trên giá vẽ, phía góc bên dưới tay phải là ký tắt hai chữ V.B.

Vita đã bắt đầu vẽ thực thụ! Có lẽ từ chỗ được tâng bốc, dần dần cô mang

ảo tưởng mình có thể trở thành một hoạ sĩ thật sự chăng?

Cô hỏi người mới bước vào:
— Bà có thích bức tranh này không?
Bà Jane thẳng thừng:

— Chưa thấy bức nào tệ hơn.
Vita ra vẻ coi thường:
— Bà có thể tha hồ chê, Jane. Nhưng nói thật cho bà biết, Roger Geldt,

chủ gallery Mumford, đang năn nỉ tôi vẽ cho ông ấy một tác phẩm lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.