VỤ BẮT CÓC NỮ CA SĨ PHÒNG TRÀ - Trang 50

Hiến binh chắc phải ở đó và phụ thêm là một vài người tự vệ ở Bergerac.

Maigret hình dung họ đang đi lùng sục, sải bước qua các bụi rậm như trong
một cuộc đi săn thỏ. Và những nhóm người dừng lại trên đường, trẻ con thì
leo lên cây.

— Bây giờ thì em hãy để anh nằm yên. Em quay lại chỗ đó đi!
Bà không bàn cãi gì. Khi đi ra, bà gặp một phụ nữ trẻ bước vào khách

sạn và bà quay lại ngạc nhiên, có thể có một chút gì khó chịu trong lòng.

Đó là bà Rivaud.

○○○

— Xin mời bà ngồi. Tha lỗi cho tôi đã quấy rầy bà vì không có chuyện

gì đáng kể để làm phiền bà. Tôi đang tự hỏi không biết có nên đặt ra những
câu hỏi với bà không! Vụ này thật là rắc rối.

Mắt ông không rời khỏi bà khách và bà như bị thôi miên dưới cái nhìn

ấy. Maigret ngạc nhiên nhưng không bị lạc lõng. Ông mơ hồ biết rằng bà
Rivaud làm ông phải quan tâm và ông nhận ra rằng đây là một con người lạ
lùng hơn ông tưởng

Cô em Françoise trông mảnh mai hơn, lịch thiệp và không có vẻ gì là

một dân quê hay người tỉnh lẻ. Bà Rivaud ít hấp dẫn và không thể gọi là
đẹp được. Bà khoảng từ hai lăm đến ba mươi tuổi. Người tầm thước, hơi
đẫy. Quần áo chắc do một cô thợ may hạng xoàng cắt, nếu có được mua từ
một cửa hàng lớn thì chắc bà cũng không biết cách ăn mặc sao cho hợp.

Điểm nổi bật nhất ở bà là đôi mắt lo âu, sầu thảm. Lo âu nhưng nhẫn

nhục. Ví dụ, trong cách bà nhìn Maigret. Người ta cảm thấy bà như sợ hãi
nhưng không có khả năng phản ứng. Bà có dáng thuộc hạng trung lưu loại
thấp. Cũng phải như thế thôi! Bà loay hoay vo tròn chiếc khăn tay để khi
cần thiết bà có thể chấm lên mắt.

— Thưa bà, bà lập gia đình đã lâu chưa?
Bà không trả lời ngay! Câu hỏi làm bà sợ. Cái gì cũng làm bà lo sợ hết!

Cuối cùng, bà thở dài, trả lời với giọng dửng dưng:

— Năm năm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.