VỤ BÍ ẨN BẪY CHẾT TRONG HẦM MỎ - Trang 102

Alfred Hitchcock

Vụ Bí Ẩn Bẫy Chết Trong Hầm Mỏ

Dịch giả: Đài Lan

Chương XVIII

LẠC TRONG SA MẠC

Ở trên cao, Bob và Hannibal cũng chứng kiến cảnh mặt trời mọc. Sau khi
tắt đèn chiếu, cảnh sát trưởng vươn vai ngáp, Jim Hoover ngọ nguậy trên
ghế, để cho đỡ mỏi. Ai cũng căng cặp mắt đỏ hoe do mệt mỏi và nhìn quá
lâu trong bóng tối.
- Tôi không hiểu lại sao chưa tìm ra bọn chúng - Tait tuyên bố. Theo tôi,
chúng không còn trên vùng đồi núi nữa...
- Vậy thì bọn chúng ở đâu? - Bob hỏi - Nếu bọn chúng đi hết con đường
chính, thì đã bị đội tuần tra chặn đường rồi. Chú phi công lái chiếc trực
thăng kia đã đi hết vùng đá viền sa mạc. Chú ấy đã nói thế mà!
- Có thể bọn chúng trốn trong một ngôi làng bỏ hoang trên đồi - Hannibal
nói. Có chỗ cây um tùm đến nỗi trốn rất dễ.
- Có thể - Cảnh sát trưởng thừa nhận - Nhưng tôi dám chắc bọn cướp đã
theo một con đường nào đó ra đến sa mạc. Dù sao, chúng có thể có xăng dự
trữ phía sau xe, nhưng đâu có mang theo thực phẩm. Không có đồ ăn, thì ở
lại trên đồi làm gì? Tôi nghĩ, bọn chúng sẽ tìm cách về nhanh đến một chỗ
thành phố.
- Giả sử bọn chúng đang ở trong sa mạc, có cách nào tìm ra bọn chúng
không? - Bob hỏi.
- Chắc chắn! Sa mạc rộng lớn lắm, nhưng không thể trốn được! Đi thôi!
Jim Hoover đổi hướng ngay. Trực thăng rời khỏi vùng cây cối để bay qua
sa mạc.

* * *

Doris rút ra khỏi túi một chiếc khăn cổ màu mè để lau trán. Nắng càng lúc
càng gắt. Tuy rất mệt, nhưng Doris không ngủ được. Doris cảm thấy lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.