VỤ BÍ ẨN CÁI SỌ BIẾT NÓI - Trang 77

- Hannibal ơi, trong khi cháu đi, có người gửi gói đồ cho cháu. Cháu có đặt
mua gì hả?
- Gói đồ! - Hannibal ngạc nhiên thốt lên - Dạ không! Cháu không đặt mua
gì. Cái gì vậy chú Titus?
- Chú không biết. Thùng carton to lắm. Có đề tên và địa chỉ cháu. Nên chú
không mở. Kìa! Trong góc đằng kia, gần cửa vào.
Ba Thám Tử Trẻ chạy ra gói hàng to tướng. Thùng carton được dán nhiều
băng keo. Nhãn dán phía trên cho biết gói đồ được gửi từ Los Angeles,
nhưng không có tên người gửi.
- Úi chà! - Peter thắc mắc kêu - Cái gì đây?
- Ta sẽ biết khi mở ra - Hannibal cũng thắc mắc và tuyên bố - Cậu giúp
mình mang thùng đến xưởng đi. Ta sẽ mở ở đó.
Hai bạn cực nhọc mang cái thùng to đi giữa những núi đồ phế thải đến
xưởng, tránh những ánh nhìn tò mò có thể có.
Thám tử trưởng rút con dao xếp ra khỏi túi, rạch băng keo, mở nắp thùng
ra. Khi đó ba thám tử sửng sốt và hơi lo sợ đối mặt với cái tìm thấy trong
thùng.
- Ồ không! - Peter rên - Không phải cái này!
Chính Hannibal cũng chưng hửng một hồi. Rồi Hannibal bình luận về sự
hiển nhiên này:
- Có người đã gửi trả cái rương của Gulliver!
Ba Thám Tử Trẻ không rời mắt nổi khỏi nắp rương, cái rương mà ba bạn
mong muốn tống đi mãi mãi. Trong khi ba thám tử buồn rầu và bất động
đứng đó, một giọng nói nhỏ vang lên từ bên trong rương:
- Nhanh lên! - Giọng ấy nói - Hãy tìm... manh mối!
Socrate! Chính Socrate đang nói chuyện với ba Thám Tử Trẻ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.